Tính ra, tổng cộng lần này Tô Vũ thu hoạch được 32 vạn điểm công huân, 7 vạn điểm cống hiến.
Mà đó còn là Tô Vũ không lấy được thẻ của vị Ma thần Nhật Nguyệt ngũ trọng kia, kẻ đó đã bị Chu Thiên Đạo trực tiếp mang đi.
32 vạn điểm!
Giờ phút này, mặt mũi trung niên trắng bệch, y đã biết đối phương là ai!
Tô Vũ!
Thật giỏi, giết thật nhiều.
Hắn giết chết nhiều người như vậy, thật đáng sợ, mà toàn bộ thẻ công huân còn nằm trong tay hắn.
Tô Vũ không để ý tới sắc mặt của đối phương, hắn đang nghĩ đến Đại Hạ phủ, Đại Hạ phủ cư nhiên không khóa đám thẻ này lại.
Tô Vũ nhếch môi cười, không biết Đại Hạ phủ tạm thời quên mất hay là chưa kịp làm, hay là cố ý không khóa, bởi vì có lẽ Hạ Hầu gia đoán được rằng đống thẻ này bị mình cầm đi.
Tô Vũ không chút chần chừ, hắn chuyển toàn bộ điểm công huân trong từng tấm thẻ đến thẻ của mình.
Thẻ của hắn vốn không còn điểm công huân, lúc này nháy mắt đã lên tới 32 vạn, đây là lần Tô Vũ sở hữu nhiều điểm công huân như thế.
Cuối cùng Tô Vũ để lại một tấm thẻ không biết của ai, bên trong có trăm điểm công huân, hắn tùy tay ném cho người trung niên kia, bình thản nói: “Đa tạ, đây là thù lao của ngươi!”
“Không dám, tiểu nhân nào dám thu đồ của đại nhân.”
“Cầm đi!”
“Vâng.”
Người trung niên không dám từ chối nữa, y cầm thẻ công huân, nhỏ giọng nói: “Đại nhân, kỳ thật điểm cống hiến của Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817359/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.