Chương trước
Chương sau
Hạ Hầu gia nhếch mép, chất giọng sang sảng vang vọng khắp đại điện: "Tô Vũ chính là Vạn Tộc giáo, ta nói như vậy, có ai có ý kiến gì không?"
"Đây là không ai có ý kiến nhỉ?"
"Tôn Tường, Vương Thống, Tiền Hách... Mấy người các ngươi nghe lệnh, hiện tại tập hợp nhân thủ đi bắt Tô Vũ, ta muốn chém đầu hắn tại hố Vạn Tộc!"
Mấy kẻ bị điểm tên run rẩy lẩy bẩy, không kẻ nào dám lên tiếng.
"Làm sao vậy?"
Hạ Hầu gia cười tủm tỉm: "Vài vị Sơn Hải, chút chuyện nhỏ này mà xử lý không được à? Tô Vũ cùng lắm cũng chỉ có thể giết Lăng Vân mà thôi, còn có thể giết Sơn Hải được chắc? Đại Minh phủ dám nhúng tay, chúng ta đều có ở đây, diệt bọn hắn thì sợ cái gì!"
Không ai hó hé lời nào.
Giờ phút này, Hồ tổng quản nói khẽ: "Hầu gia, vẫn nên nói chuyện chính sự đi, đây là việc lớn, bây giờ sứ giả các phủ, hai đại thánh địa đều có mặt, Hầu gia vẫn nên nói vào chính sự đi."
Hạ Hầu gia bật cười, nhìn về phía sứ giả Cầu Tác cảnh, đoạn hỏi: "Chu Vân, tiếng hô ngoài kia ngươi nghe được chứ? Thủ tiêu các đại Văn Minh học phủ, ý Cầu Tác cảnh thế nào?"
"Hầu gia..."
Vị sứ giả nghe y hỏi vậy liền ngồi thẳng lưng, nghiêm túc đáp: "Chỉ là vài cá biệt phạm sai lầm, cũng không phải là người người có lỗi, há có thể tóm chung trong một lời!"
"Đừng nói chuyện thôi thế!" Hạ Hầu gia dựa vào ghế, "Nói toàn lời vô dụng! Cầu Tác cảnh để ngươi làm sứ giả, đúng là phế vật! Ngươi và hai gia hỏa Đại Chu phủ kia cứ im miệng đi, ngày ngày mặc kệ chính sự, chuyện vớ vẩn thì cũng không phải ít."
"Hầu gia..."
Hạ Hầu gia thản nhiên nói: "Bảo ngươi im miệng không nghe thấy à? Kim Vũ Huy kết giao rất thân với ngươi, ta hoài nghi ngươi chính là kẻ chủ mưu, người đâu, kéo hắn xuống chặt đầu, lấy sứ giả Cầu Tác cảnh để tế cờ, trấn an dân tâm! Biểu thị thành ý của Đại Hạ phủ!"
"..."
Không ai động đậy.
Hạ Hầu gia thản nhiên nhướng mày, "Lời ta nói vô dụng rồi à?"
Vị sử giả Chu Vân kia vốn còn tưởng rằng y đang nói đùa, sau một khắc thì hóa thành kinh ngạc!
Một vị Nhật Nguyệt tiến tới trực tiếp bắt lấy hắn, kéo hắn đi ra ngoài.
"Hầu gia... Hạ Hầu gia, ngươi..."
Hạ Hầu gia bình tĩnh nói: "Đi, giết ngay trước mặt những dân chúng kia, cứ nói, Hạ gia xử lý từng tên một, trước hết giết một vị Sơn Hải để bọn hắn bớt giận, cứ bảo đây là một trong những kẻ chủ mưu, đi đi!"
"Tuân lệnh!"
Cường giả Nhật Nguyệt cảnh đi ra ngoài, vẻ mặt Chu Vân triệt để biến sắc, hắn thét lớn: "Các ngươi dám, ta là..."
Ầm!
Một tiếng vang dữ dội, cường giả Nhật nguyệt vỗ một chưởng khiến hắn nôn máu không thôi.
Dưới đài, cường giả bốn phương đều kinh sợ!
"Hầu gia, cái này..."
Những người khác cũng choáng váng!
Hạ Hầu gia thản nhiên nói: "Chuyện của Hạ gia, từ từ sẽ đến, giải quyết từng chút một, cái tên này ta đã sớm nhìn hắn không thuận mắt, thứ đồ chuyên châm ngòi, thật sự tưởng là ta không có chứng cứ? Cầu Tác cảnh khó chịu thì bảo bọn họ đi tìm cha ta mà đàm luận! Cứ ngồi yên ở đó, đợi lát nữa không chừng ngươi sẽ là người tiếp theo đấy!"
...
Không bao lâu sau.
Trên quảng trường cực lớn, tiếng nói của cường giả Nhật Nguyệt vang vọng bốn phương, một màn hình to lớn hiện ra, bốn phương tám hướng đều là biển người, trên màn hình kia cũng là người, là người của 28 thành!
"Hạ Hầu gia có lệnh, sứ giả Cầu Tác cảnh Chu Vân, Sơn Hải thất trọng, là một trong những kẻ đứng sau giật dây Kim Vũ Huy làm phản, chứng cứ vô cùng xác thực, chém đầu! Giết hắn tế cờ, Đại Hạ phủ sẽ không mặc kệ không hỏi, chẳng qua là có một số hạng giá áo túi cơm âm thầm phá hư, cấu kết Vạn Tộc giáo, nhiễu loạn lòng người, chém!"
Phốc!
Một tiếng vang trầm đục truyền ra, huyết dịch bắn ra cao mấy chục mét!
Đầu rơi xuống!
Giờ khắc này, bốn phương đều tĩnh lặng.
Sau một khắc, tiếng hô rung trời dậy sóng: "Giết hay lắm!"
"Hầu gia anh minh!"
"Biết ngay là có đồ khốn nạn cố ý xui khiến người Đại Hạ phủ ta làm phản, nên giết!"
"Súc sinh, nên giết!"
"Cầu Tác cảnh nhìn người không rõ, mau cho một lời giải thích!"
"..."
Vô số người hò hét, gào thét, nên giết, giết hay lắm!
Hạ gia quả nhiên không khiến người ta thất vọng, vừa đến đã dùng Sơn Hải thất trọng để tế đao, việc này quả nhiên chưa xong!
Cường giả Nhật Nguyệt cất cao giọng, nói tiếp: "Đây chỉ là bắt đầu, mấy năm qua Hạ gia giết chóc quá nhiều, giết cho vạn tộc sợ hãi. Một ít kẻ Vạn Tộc giáo ẩn núp, một vài kẻ phản đồ lại cố ý muốn quấy nước đục, muốn kéo Hạ gia xuống nước, muốn Đại Hạ phủ không còn lòng chiến đấu, thừa dịp Phủ chủ bế quan, mong muốn đánh sụp Đại Hạ phủ, hết thảy đều là hư ảo. Lần này, Hạ gia chắc chắn bình định, lập lại trật tự!"
"Chuyện của Tô Vũ là vấn đề không nhỏ, Hạ Hầu gia đã tin tưởng Đại Minh phủ, cảm tạ Chu phủ chủ ra tay viện trợ. Chuyện của Tô Vũ, Đại Hạ phủ tất có bàn giao, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, Hạ gia khai phủ 350 năm, đã từng khiến chư vị thất vọng chưa?"
Dùng việc chém một vị Sơn Hải để bắt đầu, chuyện này cấp tốc truyền bá ra ngoài, thu được sự đồng tình của vô số người.
Đại Hạ phủ từng sợ qua người nào?
Ngay cả sứ giả của Cầu Tác cảnh cũng bị chém!
Thái độ Hạ gia có thể thấy chúng ta không sợ, các ngươi ai tới quấy rối, ai phản bội, thì Hạ gia đều muốn giết!
Giết người bình thường không thể hiện được sự quyết tuyệt của Hạ gia!
Giết sứ giả Cầu Tác cảnh, giết sứ giả từ thánh địa, đại nhân vật như thế mà cũng dám giết, Hạ gia sao lại từ bỏ ý đồ, thờ ơ cho được, tất nhiên sẽ cho mọi người một lời công đạo!
...
Đại điện Phủ chủ.
Tiếng hô lớn truyền khắp đại điện, vị kia chết rồi.
Bị giết ngay tại chỗ!
Sợ hãi!
Sứ giả của Cầu Tác cảnh thật sự bị giết.
Hạ Hầu gia bình tĩnh nói: "Hiệu quả không tệ, không biết giết thêm vị sứ giả Chiến Thần điện thì có thể giúp Đại Hạ phủ sôi trào được không!"
Vẻ mặt sứ giả Chiến Thần điện trắng bệch, vội vàng đứng dậy nói: "Hầu gia, ta... Ta chẳng hề làm gì mà, ta tới Đại Hạ phủ hết thảy đều nghe theo Đại Hạ phủ, chưa bao giờ vượt quá khuôn khổ!"
"Chỉ đùa một chút mà thôi, ta là loại người này sao?"
Hạ Hầu gia bật cười, nhìn về phía sứ giả Đại Chu phủ, "Tên Chu Vân thuộc nhánh phụ của Chu gia đúng không?"
"Vâng..."
"Chu gia có ý kiến gì không?"
"Hầu gia có chứng cớ, Chu gia đương nhiên không có ý kiến gì!"
Sắc mặt người này trầm trọng, ngửa đầu nhìn về phía Hạ Hầu gia, "Nếu không có chứng cớ, không chỉ Chu gia mà thiên hạ đều sẽ bất bình."
Hạ Hầu gia gật đầu, "Có lý!"
"Người tới, đưa chứng cứ cho hắn!"
Sau một khắc, có người đi tới lấy ra một viên ngọc phù, thả ra một chút hình ảnh, đó là hình ảnh Chu Vân cùng mấy người tiếp xúc.
"Hợp Khiếu pháp của Tô Vũ còn có bản cao cấp, tốt nhất là có thể cầm tới..."
Đây là Chu Vân.
Hạ Hầu gia phất tay, trực tiếp hủy diệt hình ảnh này, y khẽ hỏi: "Đủ chưa? Không đủ thì ta lấy thêm nữa, nhưng lấy ra, ta e có vài người sẽ sợ, ngươi có sợ không?"
"..."
"Cần ta đưa thêm không?"
"Hầu gia... Thánh minh!"
Người này không dám nói cái gì, im lặng lui xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.