Chương trước
Chương sau
Hai người bạo hống một tiếng, đồng thời ra tay, Kim Vũ Huy bùng nổ thần văn, Triệu Thiên Binh cũng triển lộ một thanh trường kiếm, trường kiếm uy thế chấn thiên, doạ người vô cùng.
Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn không ngừng, núi non bốn phía bị san bằng.
Kim Vũ Huy rống to: "Còn lo lắng cái gì? Hợp lại giết hắn!"
Tên Huyết hỏa Ma giáo này muốn giết sạch bọn họ!
Nhật Nguyệt ngũ trọng cảnh!
Thực lực như vậy dù cho là ở trong Đại Hạ phủ thì kẻ có thể bắt được đối phương cũng không có mấy người.
Huyết Hỏa thần giáo lần này thật sự là đã bỏ hết cả tiền vốn, cường giả Huyết Hỏa Ma tộc tự mình tiềm nhập vào tận đây.
Vốn tưởng rằng đối phó với Tô Vũ thì một vị Nhật Nguyệt là dư xài, nào biết được, đến cuối cùng thế mà lại dẫn động nhiều cường giả tới như vậy.
...
Bên ngoài.
Chu Thiên Đạo đã chuẩn bị ra tay rồi.
Hầu thự trưởng truyền âm qua: "Phủ chủ, không đợi nữa sao? Ta cảm thấy Kim Vũ Huy có thể sẽ tiếp tục tìm giúp đỡ..."
Có muốn tiếp tục câu thêm cá không?
Dù sao cũng đều đã đến mức độ này!
"Không được, nếu câu nữa mà câu hết Nhật Nguyệt của Đại Hạ phủ ra thì ta sẽ không tiện hạ thủ!" Chu Thiên Đạo gạt đi: "Còn nữa, phải mau chóng thu lưới, nếu không thu lưới... Ta lo lắng sẽ xảy ra phiền toái, hiện tại đã hết sức phiền toái rồi!"
Dứt lời, Chu Thiên Đạo trốn vào hư không, mở miệng căn dặn: "Ngươi chớ đi, chủ trì đại trận cho ta, không buông tha một ai, phong tỏa toàn bộ tin tức, cắt đứt hết thảy thông tin!"
"Vâng!"
Hầu thự trưởng cũng không nhiều lời, cấp tốc điều khiển đại trận, toàn bộ Tinh Lạc sơn giờ phút này đều bị một lớp bụi sương mù bao bọc.
Đây chính là trận phù mà Đại Minh vương làm ra!
Nhật Nguyệt cảnh, trừ phi đến thất trọng trở lên, bằng không sẽ chẳng thể chạy thoát được.
...
Trong Tinh Lạc sơn.
Đại chiến vẫn còn chưa hạ màn, nhưng hiện giờ những cường giả Sơn Hải trong đó đều thoáng chần chờ, đối phó với ai?
Phải hợp lại sao?
Vừa rồi mọi người còn giết tối mày tối mặt, giờ phút này hợp lại thì thích hợp sao?
Liệu có bị người ta đâm lén một kích hay không?
Mang theo đủ loại lo lắng, cuối cùng bọn họ đều quyết định không ra tay, tốt xấu gì đã có hai vị Nhật Nguyệt, nào có dễ dàng chết như vậy.
Mà vị Huyết Hỏa ma tộc lại vừa đánh, vừa thản nhiên dụ dỗ: "Gia nhập Huyết Hỏa thần giáo ta thì hôm nay có thể được miễn tử, Kim Vũ Huy, hôm nay các ngươi còn muốn có kết cục tốt không? Ta chỉ cần hơi thả ra một chút hình ảnh, các ngươi sẽ có kết cục gì? Trừ phi các ngươi có tự tin sẽ giết được ta! Nhưng mà, các ngươi có thể sao?"
Gã thả xuống một viên kẹo: "Yên tâm, không cần đi cùng ta, các ngươi tiếp tục làm phủ trưởng, làm Các lão, không đến thời khắc mấu chốt thì Huyết Hỏa thần giáo sẽ không sai sử các ngươi. Nếu một ngày kia, thực lực các ngươi cường đại đến mức đánh giết được ta, ta sẽ chủ động giao hình ảnh lại cho các ngươi..."
"Huyết Hỏa ma tộc có thể cho các ngươi điều kiện khởi tạo, cho các ngươi hết thảy mong muốn..."
Gã đang mê hoặc bọn họ!
Ngày hôm nay các ngươi có thể giết ta diệt khẩu ư?
Không được thì chỉ có thể đầu nhập vào Huyết hỏa thần giáo!
Kỳ thật gã cũng đang mong đợi những người này đầu nhập vào, rất nhiều người, lần này gã sẽ kiếm lợi lớn, một vị Nhật Nguyệt và nhiều vị Sơn Hải, nếu có thể thu nạp đám người bọn họ thì thực lực Huyết Hỏa ma tộc tại Nhân cảnh sẽ tăng vọt một đoạn dài!
"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!"
Gã không ngừng ra tay, trấn áp Triệu Thiên Binh cùng Kim Vũ Huy, đánh cho hai người liên tục đổ máu.
Hai người đều là Nhật Nguyệt nhất trọng, mà gã lại là Nhật Nguyệt ngũ trọng, còn là Ma tộc thiện chiến, dù hai người hợp lại thì cũng không thể địch nổi gã.
"Các ngươi không trốn được..."
Huyết Hỏa Ma thần cười nói: "Bên ngoài, ta đã bày ra Huyết Hỏa ma trận, Kỷ Hồng cảm ứng được một ít gì đó, nhưng muốn hắn chạy đến đây thì còn rất lâu, dù cho thông tri Hạ gia thì Hạ gia cũng cần thời gian, Đại Hạ phủ cách nơi này rất xa!"
"Thời gian ta cho các ngươi không nhiều lắm!"
Đại Hạ phủ cách Tinh Lạc sơn mấy ngàn dặm, dù cho đối phương có thực lực Nhật Nguyệt cửu trọng thì cũng cần không ít thời gian.
Huyết Hỏa Ma thần u lãnh nói: "Huống chi, người Hạ gia chạy đến thì sẽ giết ai, vậy thì khó nói! Cùng lắm thì ta chạy thẳng một mạch, các ngươi thì sao? Hạ gia ngày thường không động tới các ngươi, cũng không phải là vì sợ các ngươi, chẳng qua là không muốn vạch mặt với mấy vị cường giả Đơn thần văn hệ mà thôi. Nhưng hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực, các ngươi còn có thể trốn qua khỏi cái chết sao?"
Gã tiếp tục cười lớn: "Nếu các ngươi nói Tô Vũ vu oan cho các ngươi, Hạ gia còn không dễ phán đoán, nhưng mà ở đây có ba vị Sơn Hải Hạ gia, các ngươi cảm thấy Hạ gia sẽ tin các ngươi à?"
Kim Vũ Huy âm trầm, không hề lên tiếng.
Giọng Huyết Hỏa ma thần trầm đục: "Vu Hồng, các ngươi mau hợp lại giết mấy vị sứ giả Hạ gia, đây cũng không phải là điều ta buộc các ngươi làm, mà là chính các ngươi phải làm để bảo mệnh!"
Hồ Hạo quát: "Vu Hồng, nếu các ngươi thực sự làm thế tức là đã triệt để gia nhập Vạn Tộc giáo. Không gia nhập Vạn Tộc giáo, cho dù là tội chết thì cũng không gây họa tới gia đình, một khi gia nhập Vạn Tộc giáo, toàn bộ hậu thế đều sẽ bị liên lụy, các ngươi thật sự không quan tâm nữa?"
Không gia nhập, mấy tên này vẫn phải chết.
Nhưng không gia nhập, cho dù có tội, cho dù chết thì gia tộc cũng sẽ không bị liên lụy!
Có phải Vạn Tộc giáo chúng hay không thì vẫn có sự khác biệt.
Ánh mắt Vu Hồng rét run!
Hồ Hạo, bà ta căn bản không để ý, nếu bà thật sự phải chết, nào còn quan tâm gia tộc gì nữa!
Bà không muốn chết!
Suy nghĩ này vừa lóe lên, Vu Hồng vội mở miệng: "Kim phủ trưởng, còn có Nhật Nguyệt nào đến giúp không?"
Có, vậy thì chờ một chút.
Không có, bà phải mau chóng làm ra lựa chọn!
Kim Vũ Huy không lên tiếng, khi thấy Triệu Thiên Binh xuất hiện thì ông ta đã liên hệ với một vị Nhật Nguyệt, bất quá không biết đối phương hiện tại đã đi đến đâu rồi, sau khi đến đây thì thông tin liền triệt để cắt đứt.
Ông cũng không để ý, tưởng rằng đây là do Ma Thần làm.
Hiện tại, ông chẳng thể liên hệ với đối phương, không biết đối phương đang còn trên đường hay là đã sắp đến.
Thấy ông ta không nói gì, Vu Hồng biến sắc, đột nhiên ầm ầm một tiếng, đánh về phía Hạ Văn!
Vẻ mặt Hạ Văn băng hàn, "Ngươi thật sự muốn triệt để gia nhập Vạn Tộc giáo? Vu Hồng, các ngươi quả nhiên là khối u ác tính, Hạ gia không nên lưu lại các ngươi!"
"Ngươi xuống mồ đi rồi nói sau!" Vu Hồng hừ lạnh một tiếng, quát: "Còn không mau động thủ! Đều là chết, mau tìm sống trong kẽ chết, thật sự muốn chết hết à?"
Nơi xa, gã Ma Thần cười to!
Tiếng cười lay trời!
"Lựa chọn rất chính xác! Kim Vũ Huy, ngươi đang đợi ai? Ở cảnh nội Đại Hạ phủ, Đơn thần văn nhất hệ còn có một Chu Minh Nhân thực lực không yếu, có điều hắn còn chưa tới Nhật Nguyệt. Thế nên nếu ngươi cầu viện, ta đoán không nhầm thì hẳn là cầu viện tên ở Đại Thương phủ kia. Hắn muốn tới cũng phải cần không ít thời gian, trừ phi ngay từ đầu hắn đã ở phụ cận, nhưng ta cảm thấy việc này không có khả năng..."
Ma Thần cười lớn!
Chu Minh Nhân đại khái sẽ không tới, bởi vì đối phương đang bế quan phá Nhật Nguyệt, huống chi, Đại Hạ phủ còn có một đám người nhìn chằm chằm vào lão kia kìa.
Chân chính có thực lực Nhật Nguyệt mà sẽ đến thì chỉ có người Đại Thương phủ, dù sao Đại Thương phủ đã có Các lão tham chiến.
Vị kia muốn đến thì phải mất bao lâu?
Kim Vũ Huy biến sắc, giờ phút này, ông ta lại bị Ma Thần không ngừng áp chế, ma diệt nguyên khí, ma diệt ý chí lực, rất lâu sau bỗng nhiên ông ta thở dài: "Giết! Giết đám Hồ Hạo!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.