Ngày đó khi ở trong chiến khu, mấy người Liễu Văn Ngạn bị vây công, không một người xuất thủ tương trợ. Tô Vũ ném ra công pháp, võ kỹ mà vẫn không người muốn ra tay, một khắc này, Tô Vũ cảm thấy Đại Hạ phủ hoàn toàn không có quang minh lỗi lạc như hắn vẫn tưởng tượng!
Đây là Đại Hạ phủ hắc ám, ích kỷ, tư lợi!
Sư tổ cũng khuyên mình, bảo mình đừng quá mức ghi hận.
Nhưng Tô Vũ sao có thể nghe lọt!
Hắn khai khiếu nhiều như vậy, tham gia thần văn tranh tài, trực tiếp đánh phế đi nhiều học viên của Đơn thần văn nhất hệ, đó đều là bởi vì hận.
Đổi thành trước đó, khi hắn đối phó với Lưu Hạ, đối phó với học viên khác của Đơn thần văn nhất hệ, ngoại trừ tàn nhẫn với Hoàng Khải Phong một chút thì với những người khác cũng không tính là quá mức.
Bao gồm cả Trần Khải, Lâm Diệu, Dương Sa và rất nhiều người nhằm vào hắn!
Dù cho là Chu Hạo, hắn vẫn có thể hô hào cùng nhau hợp tác.
Duy chỉ có Đơn thần văn nhất hệ, Tô Vũ hoàn toàn là ôm oán hận cực sâu.
Mà đối với người ngoài đa thần văn nhất hệ, Tô Vũ giờ phút này cũng chưa nói tới ưa thích, Văn Minh học phủ khiến cho hắn cảm thấy rất thất vọng!
Ngày đó khi cha trở về Trấn Ma quân, nói về tình chiến hữu, nói về tình đồng bào...
Tô Vũ mặc dù ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng vẫn rất hâm mộ, cũng máu nóng sôi trào.
Cha trở về nơi cũ, hắn cũng không phàn nàn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817130/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.