"Kỳ thật... Ta cũng đang nghĩ, nếu ngươi biểu hiện hết sức xuất sắc, có lẽ có khả năng dẫn dụ ra mấy người, thế nhưng ta lại lo lắng, sẽ làm tan vỡ hi vọng cuối cùng..."
Vạn Thiên Thánh thì thào một tiếng, nói khẽ: "Lão sư của ngươi, sư tổ của ngươi, bọn hắn là đủ rồi! Ngươi vẫn nên an tâm tu luyện đi, có một số việc trở về liền quên hết ngay, không cần suy nghĩ tiếp! Ta nhắc nhở ngươi chẳng qua là hi vọng ngươi có thể đi thuận lợi hơn một chút..."
Hết sức phức tạp!
Ông kỳ thật cũng có chút cảm xúc hỗn loạn.
Ồng cảm thấy, Tô Vũ thật sự có thiên phú, thật sự có năng lực, có lẽ có khả năng giống như Liễu Văn Ngạn, dẫn dụ ra kẻ đứng sau màn.
Thế nhưng Tô Vũ còn quá trẻ tuổi!
Tiềm lực còn rất lớn!
Về phần Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm, cao tuổi rồi, làm mồi nhử không có vấn đề gì, ông cảm thấy hai gia hỏa kia không có hy vọng lớn thần văn sẽ tấn cấp Vô địch.
Tô Vũ vò đầu, suy nghĩ một chút bèn nói: "Phủ trưởng, ý của ngài ta đã hiểu! Vậy ngài đã thấy ta tốt như thế... ngài có muốn cho ta ít chỗ tốt không? Ta mà có tiền, ta sẽ tu luyện càng nhanh..."
Vạn Thiên Thánh bật cười, nghiền ngẫm nhìn hắn: "Chỗ tốt? Lời nói ngày hôm nay giá trị vạn kim! Như thế vẫn chưa đủ à?"
Hết sức trực tiếp!
Cứng rắn đòi lợi ích!
Tô Vũ ngượng ngùng đáp: "Đúng là rất trọng yếu, đã giúp cho ta làm rõ một ít gì đó, nhưng mà... Phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817129/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.