Tô Vũ thế mà lại không đánh.
Quyết định này vượt quá dự đoán của không ít người, rất nhiều người đều cảm thấy hắn sẽ đấu đến cùng.
Nhưng mà ngẫm kỹ lại thì Tô Vũ cũng không phải lần đầu tiên làm ra chuyện này!
Lần trước, mọi người cũng đều cảm thấy Tô Vũ sẽ đấu đến cùng, kết quả... hắn đánh mấy trận dằn mặt, sau đó quyết định không đánh nữa, nhận thua, thua hơn tám nghìn lần!
Lần này cũng thế!
Hết lần này tới lần khác còn không có ai cảm thấy hắn không đánh thì có gì không ổn, giống như là nên thế, không có gì lạ.
Ba người Tô Vũ, Ngô Gia, Trần Vĩnh rời đi.
Sau lưng, Địch Phong lại gào thét!
"Tô Vũ! Ngô Gia đừng hòng tiến vào Bách Cường! Ngươi có thể nhận thua, Ngô Gia có thể sao? Ta sẽ giữ vững vị trí cuối cùng của Bách Cường bảng, mãi đến sang năm, khiến Ngô Gia đừng hòng vào bảng!"
Tô Vũ có thể nhận thua, hắn không quan tâm, thực lực của hắn mọi người đều nhìn thấy, thiên phú của hắn tất cả mọi người đều tán thành.
Kỳ thật Ngô Gia cũng không quan tâm, thế nhưng mà Ngô Gia cần vị trí Bách Cường!
Trần Vĩnh cũng cần!
Nơi xa, Tô Vũ căn bản không thèm để ý.
Ngô Gia được đỡ đi, vẻ mặt có chút khó coi, có chút hậm hực, "Sư đệ..."
Tô Vũ khẽ cười, trấn an nàng: "Sư tỷ, đừng để ý đến hắn! Chúng ta đùa hắn thôi, còn sớm mà."
"Cái gì?"
Tô Vũ cười tủm tỉm, đáp: "Sư tỷ, ngươi nghĩ xem, nếu hắn muốn ngăn ngươi, có phải là phải giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817007/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.