"Đương nhiên là có!" Hạ Hầu gia tức giận: "Gần đây kinh tế đình trệ, vất vả lắm mới có hai khách hàng lớn muốn tới tiêu tiền, đừng cản trở! Thời điểm đánh nhau nhớ phái người đi đòi cho ta, một phân tiền cũng không thể thiếu, đánh xong là phải giao tiền! Ai dám không trả tiền, xét nhà!"
"Còn có, thiên tài Đại Chu phủ là cháu trai của Đan Thiên Hạo đúng không? Hiện tại Đằng Không mấy trọng rồi?"
"Lục trọng!"
"Bán Kim Long đan tồn kho cho hắn! Một ngày mở 8 Thần khiếu, lợi hại không? 5 vạn công huân, không muốn mua cũng phải mua, không mua, lần sau không cho phép vào Đại Hạ phủ, hắn mà dám vào, đánh gãy chân hắn, dám chuồn vào, coi hắn là Vạn Tộc giáo mà làm thịt!"
"..."
Hồ lão không thể phản bác.
Tự nhủ, ngài là muốn kiếm tiền đến điên rồi đúng không? Chủ ý gì cũng nghĩ ra được!
Mở 8 Thần khiếu cái rắm! Mở được một hai cái đã là may mắn lắm rồi!
Ngài còn muốn bán 5 vạn điểm công huân!
Người ta có mua hay không?
Không mua, nếu kẻ đó dám đến Đại Hạ phủ thì sẽ thật sự bị đánh gãy chân!
Mệt quá, Hồ lão thật mệt tâm, Hạ Hầu gia đương gia, Đại Hạ phủ này đều sắp thành hắc thương rồi, gặp ai cũng hố.
Mà vậy còn chưa hết, Hạ Hầu gia lại nói: "Quên một chuyện, cái tên Chu Minh Nhân kia nợ ta 398 bản ý chí chi văn Sơn Hải đỉnh phong, lão chắc không trả nổi đâu, cầm phiếu nợ đi tìm Chu Phá Long, bắt gã trả tiền, khỏi phải tìm tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816981/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.