"Ngừng!"
Đến giờ phút này Triệu Minh mới tỉnh táo từ trong sự rung động, y sợ hãi phá không lao ra bắt lấy trường đao của Tô Vũ! Khắp khuôn mặt y tràn đầy sự run sợ!
Mẹ kiếp!
Cái quỷ gì?
Chết tiệt!
30 giây, nhiều nhất là 30 giây, nếu y không ra tay Hoàng Khải Phong sẽ bị một đao đó của Tô Vũ lấy mạng.
Cho dù không chết, lần này cũng xong đời.
Tứ chi đứt gãy, thần văn sụp đổ, biển ý chí rung chuyển!
Tiểu tử này quá độc ác!
Điển hình của loại chó cắn người thường không sủa!
Mẹ nó, thật tàn nhẫn.
Sao lúc đánh Dương Sa và Lưu Hạ hoàn toàn không nhìn ra chứ?
Dưới đài, tất cả mọi người đều choáng váng đến sững sờ.
Kẻ yếu hoàn toàn không nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghe tiếng Hoàng Khải Phong kêu thảm, sau đó Tô Vũ suýt đánh chết gã, nếu không phải trọng tài ra tay, Hoàng Khải Phong chắc chắn sẽ bị Tô Vũ miểu sát!
Bọn họ đang nằm mơ à?
...
Giờ khắc này, tất cả mọi người thật sự choáng váng.
Hạ Hổ Vưu há to miệng!
Trịnh Vân Huy đặt mông ngồi phịch xuống mặt đất, ngu người, đùa ta à?
Chắc chắn ngươi đang đùa ta!
Sao lại mạnh như thế chứ?
Vạn Minh Trạch cũng nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng sợ hãi tới không thốt ra lời. Lần trước may là chỉ so đấu thần văn, may mà mình không khiêu khích chọc giận Tô Vũ, bằng không cái tên này vì báo thù mà đánh mình thành ra bộ dạng này thì quá thảm!
Thật hung ác!
Ngoài đám đông, Ngô Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816916/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.