"Tốt nhất hiện tại đừng thu điểm công huân!" Tô Vũ thấp giọng nói: "Để bọn họ viết phiếu nợ đặt cược, ngươi cầm phiếu nợ, thắng thì trả công huân, thua, đòi từng người một, an toàn hơn một chút."
"Cũng đúng, nhưng đòi từng người một thì hơi phiền!"
Hạ Hổ Vưu gật đầu, cũng được, thử được thì cứ thử một chút. Dù sao an toàn làm chủ!
Cậu hoài nghi có tên khốn nạn nào đó đang nhìn chằm chằm đây này.
Không sao, Hạ gia ta cũng không phải ăn chay.
Tô Vũ lại nói: "Hoàng Khải Phong là Vạn Thạch nhị trọng, độ chứa đầy ý chí lực 96%, truyền tin tức đi, lát nữa ta sẽ kích thích gã một chút, khiến gã bại lộ thực lực, tất cả mọi người sẽ cảm thấy ta không bằng hắn!"
"Gã mạnh như vậy, ngươi thật sự chắc chắn không?"
Hạ Hổ Vưu không yên lòng!
Kinh, Vạn Thạch nhị trọng đấy!
Hoàng Khải Phong tối thiểu là cửu khiếu hợp nhất, ý chí lực cũng sắp đạt đến cực hạn, Văn Minh sư dạng này chỉ sợ là có chiến lực Vạn Thạch tứ ngũ trọng.
Còn Lưu Hạ cùng lắm thì là chiến lực Vạn Thạch nhị trọng, chỉ sợ còn chưa tới tam trọng.
Tô Vũ thắng được y không có nghĩa là có thể thắng Hoàng Khải Phong.
"Bớt nói nhảm đi, nếu thua, ngươi tổn thất bao nhiêu, ta trả ngươi một phần!"
"Thật à, nhưng có phải hơi ít không?"
"Vậy ngươi lên đài đánh đi, ta đi mở bàn!"
"Quên đi!"
Hạ Hổ Vưu khoát tay, ta không có hứng thú đó, được rồi, cái tên này đã nói vậy rồi, có vẻ rất tự tin.
"Vậy được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816915/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.