Vạn Minh Trạch cắn chặt răng.
Sắc mặt Tô Vũ đỏ bừng.
Hắn cũng là người đọc sách, đương nhiên biết lời này là ý gì.
Hay cho một câu thuê đất.
"Nhân tộc sẽ không đáp ứng!"
Tô Vũ nghiến răng!
Vạn Minh Trạch gật đầu, "Đương nhiên sẽ không đáp ứng! Bọn hắn muốn đao cùn cắt thịt, muốn làm tan rã đấu chí của chúng ta, dùng một loại biện pháp gọi là thủ đoạn hòa bình để mở ra cánh cửa Nhân cảnh."
Vạn Minh Trạch nổi nóng: "Nhưng ngày đó, đề nghị này được hơn phân nửa chủng tộc tán thành! Hòa bình, không cần chiến đấu, Nhân cảnh cắt một phần đất đai cho vạn tộc tiến vào, mọi người cùng nhau kiến thiết nơi đây trở nên phồn vinh hưng thịnh! Nói thật dễ nghe, thậm chí bọn hắn còn nguyện ý đầu tư rất nhiều tài nguyên..."
Vạn Minh Trạch cười nhạo, "Đáng tiếc là có một đám khốn nạn ngu muội vô tri, hoặc là ra vẻ không biết, bây giờ đang trắng trợn tuyên truyền không muốn chiến tranh, không phải đổ máu, để nhân cảnh phồn vinh hơn, người người không phải chịu thương vong!"
"Vạn Tộc giáo ư?"
"Đúng!" Vạn Minh Trạch gật đầu, "Vạn Tộc giáo! Vạn Tộc giáo trong địa bàn Đại Hạ phủ thực lực không mạnh bởi vì chính sách của Phủ chủ mạnh mẽ, cho nên áp chế không gian của bọn họ, nhưng trong các đại phủ khác, thực lực Vạn Tộc giáo không kém!"
Vạn Minh Trạch hừ lạnh nói: "Trước đây Vạn Tộc giáo có mấy cao tầng thỉnh cầu Chiến Thần điện và Cầu Tác cảnh, hi vọng được hai đại thánh địa phê chuẩn, phân chia ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816860/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.