Chương trước
Chương sau
Ngô Kỳ mặc kệ Lưu Hồng, cũng không thèm để ý những người khác có nghe được hay không, nàng ngồi xuống, thấy Lưu Hồng nhìn mình, thản nhiên nói: "Nhìn ta làm gì? Bạch Phong không tìm ngươi gây phiền toái à?"
Lúc trước đã từng nói, nếu Bạch Phong tìm gã gây sự, nàng giúp gã ngăn cản Bạch Phong là được, còn việc khác không có quan hệ gì với nàng.
Nàng quan sát thần văn của Lưu Hồng một hồi, cái giá là khi Bạch Phong ra tay với gã, nàng ra tay thu thập Bạch Phong.
"Tạm thời vẫn chưa..."
Lưu Hồng nói xong, có chút bất đắc dĩ, tại sao ta cảm thấy mình như cấp dưới vậy?
Nữ nhân họ Ngô quả nhiên càng ngày càng bá đạo!
Bên cạnh, mọi người coi như không nghe thấy, có người cười hỏi: "Ngô Kỳ, nghe nói Hạ Ngọc Văn đã đột phá Lăng Vân, sắp từ chiến trường Chư Thiên trở về, ngươi thì sao?"
Ngô Kỳ bình tĩnh đáp: "Còn sớm, chừng nửa năm nữa! Qua một thời gian nữa ta cũng muốn đi chiến trường Chư Thiên."
Nàng hỏi sang chuyện khác: "Sao giải thi đấu thần văn không có học viên vạn tộc tham gia? Kỳ thật ta muốn nhìn xem biểu hiện của học viên vạn tộc."
Lưu Hồng mở miệng nói: "Thực lực của học viên vạn tộc không đồng đều, có người sắp Đằng Không rồi..."
"Vẫn chưa Đằng Không sao?"
Ngô Kỳ xem thường, không nói thêm gì nữa, nàng nhắm mắt không để ý tới.
Lưu Hồng bất đắc dĩ, nữ nhân họ Ngô chạy tới đây khiến gã cảm thấy không được tự nhiên.
...
Bên ngoài bí cảnh.
Đám học viên lớp cao cấp đã lần lượt tới.
Tô Vũ đang chuẩn bị đi vào, đằng sau có tiếng hô nhỏ: "Tô Vũ!"
Tô Vũ quay đầu nhìn lại, ra là người quen, hắn vui vẻ chào hỏi: "Lưu Khả, ngươi cũng tới à?"
Thời điểm khai giảng, hắn thấy nàng trong nhóm nữ sinh nhập học, nàng là người thấp bé, lá gan cũng nhỏ, chẳng lẽ nàng cũng muốn tham gia giải thi đấu thần văn?
Lưu Khả nhỏ giọng đáp: "Ừm, Thần đan học viện chúng ta cũng tham gia, trong ban không có nhiều người, không thể không đi."
Nói xong, Lưu Khả tò mò nhìn hắn một cái, "Tô Vũ, lần trước ngươi đánh bại Trần Khải, ta nghe người ta nói hình như bây giờ ngươi rất lợi hại!"
"Bình thường thôi." Tô Vũ cười đáp: "Luận bàn mà thôi, hơn nữa còn dùng ngoại lực, không nói chuẩn được."
"Đến Thiên Quân đã rất lợi hại rồi, đến bây giờ ta mới Khai Nguyên bát trọng đây."
Lưu Khả nhỏ giọng nói, khi nàng nhập học thì mới Khai Nguyên lục trọng, hiện tại đến bát trọng, hai tháng, không tính chậm.
Nhưng so với Tô Vũ thì đó là rất chậm.
Đang trò chuyện, Ngô Lam cất bước đi tới, nàng nhìn về phía Tô Vũ, đắc ý nói: "Tô Vũ, hi vọng lát nữa chúng ta có thể gặp nhau, ta sẽ đánh bại ngươi!"
Nói xong, nàng quay đầu bước đi!
Lưu Khả kỳ quái nhìn nàng, mãi sau mới thấp giọng hỏi: "Nàng... Không nhìn thấy ta sao?"
Thật sự, vừa rồi nàng cảm thấy Ngô Lam hoàn toàn không nhìn thấy nàng!
Mắt có vấn đề à?
Nếu không phải nàng lùi lại một bước, chắc đã bị dẫm phải chân rồi.
Tô Vũ nhún vai, "Đừng thương tâm, học viên bên dưới tối thượng đẳng thì ở trong mắt nàng ta đều là người trong suốt thôi, lớp chúng ta cũng như vậy, không phải chỉ một mình ngươi."
Lưu Khả không phản bác được.
Còn có loại người này à... hài thật!
Tô Vũ cũng dở khóc dở cười, vẫn tốt mà, tối thiểu là không dùng lỗ mũi nhìn người... Không đúng, Lưu Khả thấp bé như vậy, hẳn là thấy lỗ mũi Ngô Lam rồi đấy.
Tô Vũ nghĩ vậy, nhỏ giọng tám: "Nàng ở trong ban ta có một biệt hiệu, lỗ mũi tinh, lần sau ngươi có thể trộm gọi nàng như vậy!"
Lưu Khả cách xa Tô Vũ trong nháy mắt, gương mặt tràn đầy vẻ cảnh giác và ghét bỏ, xấu xa thế, sao lại đặt biệt hiệu như vậy cho nữ sinh người ta!
Quả nhiên không phải là người tốt!
Lưu Khả chạy đi, Tô Vũ lơ ngơ, sao thế?
Cũng không phải do ta đặt mà!
Hình như là truyền từ đám Giả Danh Chấn bên kia, Giả Danh Chấn gọi nàng ta là lỗ mũi tinh!
"Quả nhiên, nữ nhân đều khó hiểu!"
Tô Vũ nói thầm một câu, lão sư nói không sai, nữ nhân sẽ trở ngại việc tu luyện, nhìn xem, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi lại cứ thế chạy đi, còn không chào hỏi, thật không có lễ phép!
Hắn vừa nói thầm xong, bên cạnh truyền đến một tiếng hừ lạnh!
Mặt mũi Hạ Thiền tràn đầy bất thiện!
Nàng cất bước rời đi, cũng không thèm nhìn Tô Vũ.
Tô Vũ ủy khuất, không hiểu gì cả, ngươi hừ với ta làm gì, ta trêu chọc gì ngươi?
Làm sao đấy?
Vừa sáng sớm, ta chưa làm cái gì, tại sao lại cảm thấy như liên tiếp đắc tội ba nữ nhân rồi?
...
Tô Vũ không thèm để ý mấy nữ nhân này nữa, hắn quét thẻ ra vào, đi đến địa điểm được thông báo là bí văn điện.
Trên đường, hắn lại gặp người quen.
Người không tính là quen thuộc. Đó là Trịnh Hoành!
Trước đó Tô Vũ không để ý đến người này, sau này mới biết cậu là cháu trai của Trịnh Ngọc Minh nên quan tâm hơn.
Trong lớp học, Trịnh Hoành rất mờ nhạt, hiện tại gặp Tô Vũ, cậu vẫn khiêm tốn như cũ.
Cậu gật đầu, cười cười, trầm mặc đi tiếp.
Tô Vũ cũng gật đầu ra hiệu.
Đối với mấy học viên yêu nghiệt kia, cho tới bây giờ hắn đều không chủ quan, không ai biết rốt cuộc bọn họ ẩn giấu bao nhiêu, hoặc là nói, giai đoạn này bọn họ muốn bại lộ cái gì.
Chưa lên đến Bách Cường bảng, không cần thiết bại lộ.
Sau lưng hắn xuất hiện một người, hôm nay học viên lớp cao cấp tề tụ, giọng Vạn Minh Trạch nhu hòa, mang theo ý cười hỏi: "Tô Vũ, nếu ta giành hạng nhất, bán phần thưởng cho ngươi được không?"
Tô Vũ quay đầu, cười đáp: "Đương nhiên là được, nhưng giá quá cao thì ta không kham nổi."
"Ngươi không có tự tin lấy được hạng nhất à?" Vạn Minh Trạch như là ca ca nhà bên, thân thiện bắt chuyện: "Ta còn tưởng rằng ngươi muốn tự mình giành chiến thắng đấy!"
"Ý chí lực không mạnh, đây là sự thật." Tô Vũ mở miệng: "Có nhược điểm là rất bình thường. Dù sao ta tiến vào dưỡng tính chưa lâu."
"Cũng đúng, tiếc thật, nếu có thêm thời gian, ta tin tưởng ngươi sẽ đuổi kịp." Vạn Minh Trạch đi song song với hắn, "Trong học phủ, Thần Văn hệ nội đấu rất đáng chú ý, mấy năm qua đã bắt đầu ảnh hưởng đến học phủ. Vạn phủ trưởng dẫn học viên vạn tộc vào, ta cảm thấy một phần nguyên nhân là vì nội đấu nghiêm trọng, cần chuyển dời mục tiêu."
Tô Vũ nghi ngờ nhìn cậu, Vạn Minh Trạch nói khẽ: "Ta biết ngươi rất có thiên phú, lần này cũng có nhiều người tài năng, kỳ thật ta hy vọng mọi người có thể thống nhất đối ngoại, hướng mục tiêu nhìn về phía học viên vạn tộc mà không phải là đồng tộc..."
Tô Vũ gật đầu, "Ta cũng muốn vậy! Ta không phải người hay gây chuyện, chỉ muốn yên lặng tu luyện, thật ra đó cũng là suy nghĩ của ta, nhưng vài người lại muốn trêu chọc ta..."
Dứt lời, Tô Vũ nhìn về phía cậu, đoạn hỏi: "Nếu bọn họ đánh má trái của ngươi, rồi bảo ngươi đưa má phải cho bọn họ đánh, ngươi có nguyện ý không?"
Tô Vũ thở dài, nói: "Ta biết ý ngươi, ngươi muốn làm người hòa giải... Không phải ta chê bai gì, nhưng ngươi còn không đủ tư cách! Huống chi, ngươi nói với ta cũng vô dụng, nếu ngươi có thể thuyết phục những người kia không nhằm vào ta, ta cũng không muốn đối nghịch với bọn họ."
Vạn Minh Trạch khẽ gật đầu, "Ta hiểu. Vạn sự khởi đầu nan, không sao, từ từ sẽ đến. Tô Vũ, thật ra tình huống nhân tộc hiện tại không quá tốt, trên chiến trường Chư Thiên, mặc dù nhân tộc còn có thể chống cự phản công, nhưng có vẻ đã thiếu hụt người kế tục, thế hệ thanh niên dần dần theo không kịp đời trước..."
Tô Vũ nhíu mày, "Không phải Đại Hạ phủ không chinh chiến nữa sao?"
"Không phải là không chinh chiến, chẳng qua là giảm bớt một vài trận chiến không cần thiết." Vạn Minh Trạch giải thích: "Chinh chiến vẫn còn tiếp tục, vài ngày trước, các đại cường tộc thần, ma, yêu tổ chức một hội nghị vạn tộc liên minh tại chiến trường Chư Thiên, cũng có cường giả Nhân tộc tham dự! Cường giả Nguyên thủy thần tộc đề nghị cùng xây một trung tâm giao dịch vạn tộc!"
Vạn Minh Trạch cắn răng nói: "Bọn hắn đề nghị kiến thiết Nhân cảnh thành trung tâm giao dịch vạn giới! Tài nguyên vạn giới hội tụ tại Nhân giới, kiến thiết nơi đây thành trung tâm vạn giới, địa điểm hạch tâm! Các đại chủng tộc Thần, ma, yêu, tiên cắt đất tự trị trong Nhân cảnh, danh xưng... Thuê đất!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.