"Là chữ "Cường" của Ma Hạt tộc à?"
"Không phải, thần văn vạn tộc rất khó phác họa, là chữ "Chiến" của nhân tộc."
Tô Vũ chưa từng nói hắn phác họa được chữ "Chiến".
Đương nhiên, Trần Vĩnh biết hắn từng dùng, còn Bạch Phong... hình như Tô Vũ chưa nói!
Bạch Phong cũng không hỏi!
Tô Vũ không nhớ mình có từng nói với Bạch Phong hay không, sự thật chứng minh, hắn thật sự chưa từng nói.
Bạch Phong kinh ngạc: "Chữ Chiến? Không tệ! Nghe tên là biết hệ chiến đấu rồi, rất không tệ! Ngươi lại vẽ ra một chữ, là của nhân tộc?"
"Ừm."
"Xem ra ngươi vô cùng hòa hợp với thần văn nhân tộc, cảm ngộ từ bản ý chí chi văn nào đấy?"
"《 Chiến Thần quyết 》bản Thiên Quân ngài viết cho ta."
"..."
Bạch Phong không phản bác được!
Má, đồ do ta viết, ngươi có thể cảm ngộ ra thần văn, tại sao ta không làm được?
Chẳng lẽ ta chỉ thích hợp viết ý chí chi văn cho người khác thôi ư?
"Nói vậy thì giờ ngươi có 4 thần văn, trong đó một viên là nhị giai..."
Tô Vũ rụt rè đính chính: "Lão sư, hai cái nhị giai, ngài không nhớ à?"
"Hả?"
Bạch Phong sửng sốt lần nữa, anh nhìn thoáng qua Tô Vũ.
Hai cái?
"Không phải chỉ có chữ "Sát’ sao?"
"Còn có chữ "Máu" nữa!"
"..."
Bạch Phong cảm giác mình mắc bệnh hay quên tuổi già rồi!
Ngươi đã nói bao giờ chưa?
Sao ta không nhớ?
Ta chỉ nhớ lần trước hỏi ngươi có phải đã đột phá chữ “Sát” hay không, ngươi nói đúng, sau đó... Không có sau đó nữa mà!
Anh cẩn thận suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816855/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.