Bạch Phong quét mắt nhìn Tô Vũ một cái, anh thấy hơi cạn lời, vừa đi vừa nói: "Trở về nói tiếp, có phải kế hoạch thành công rồi không? Cho nên cảm giác bọn hắn sẽ trả thù ta?"
Nói tới đây, Bạch Phong chợt phì cười: "Nghĩ gì thế, vì chút điểm công huân như vậy, dù họ biết thì cũng sẽ không ra tay trong học phủ."
Anh còn không biết, rốt cuộc Tô Vũ đã hố bao nhiêu.
Lúc trước mục đích là vì hố Lưu Hồng nên cũng không chuẩn bị sẽ mở ra cái giá cao bao nhiêu.
Một mặt là vì anh cảm giác đồ đệ này của mình có chút đần độn, một mặt khác là vì anh có chút vui mừng, Tô Vũ quá tình cảm nên mới cho là mình chết rồi, thần văn bị kích thích, lúc này mới đột phá.
"Vừa rồi là chữ “Sát” của ngươi đột phá sao?"
Bạch Phong tò mò hỏi một câu, sao không phải là thần văn chữ "Máu" nhỉ?
"Vâng!"
Tô Vũ lúc bấy giờ cũng cảm giác trong đầu có chút dị trạng, hai thần văn thế mà đều thành nhị giai, nhất là chữ "Sát", quá nhanh rồi.
Ý chí lực của hắn cũng phải mau chóng tăng lên, bằng không thì dù thần văn nhiều, tác dụng cũng không lớn.
Bạch Phong gật gật đầu, thấy Tô Vũ đang lâm vào trầm tư thì vui vẻ nói: "Niềm vui ngoài ý muốn, thứ như thần văn này, có đôi khi bị kích thích tinh thần sẽ dẫn đến thần văn đột phá. Ý chí lực, thần văn hay ý chí đều có liên quan tới nhau!"
Anh giải thích cho Tô Vũ một câu, lại nói: "Bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816828/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.