"Sư bá, vị trí Quán trưởng của Tàng Thư các không thể mất đi được, trước cuối năm ta nhất định sẽ giết đến tận Bách Cường bảng!" Tô Vũ nghiêm túc nói: "Ta sẽ báo thù thay sư tỷ, cái tên Hoàng Khải Phong kia... Ta cũng sẽ tính sổ với gã. Đến lúc đó sư tỷ lại khiêu chiến Bách Cường bảng, chỉ cần phải qua lần sát hạch thứ nhất là được, thâm hụt được bù rồi, sư bá bên này hẳn là phiền toái sẽ không lớn a?"
Trần Vĩnh khẽ gật đầu, y liếc mắt nhìn Tô Vũ, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không nói gì thêm.
Chính xác là y không biết nên nói cái gì.
Hôm nay những hành động của Tô Vũ đã vượt quá dự liệu của y.
Tô Vũ nhìn sang Trịnh Vân Huy, "Ngươi còn ở lại đây làm gì?"
"Ta..." Trịnh Vân Huy thấy tên bằng hữu này qua cầu liền rút ván thì rất phiền muộn, nhịn không được hỏi: "Cái tên Lưu Hồng kia coi như xong hả? Tô Vũ, chúng ta muốn hố gã mà, hiện tại thành ra gã chiếm lợi lớn nhất."
"Ngươi cũng không kém gì đâu." Tô Vũ tức giận nói: "Đừng cho là ta không biết, được rồi, nhìn mức độ ngươi thụ thương nên ta không muốn so đo!"
Trịnh Vân Huy ngượng ngùng, mẹ nó, ta nói dối không đủ kín kẽ à?
Làm sao cảm giác là ai cũng đều có thể nhìn ra?
"Lưu Hồng thì..." Tô Vũ nói khẽ: "Có gã giúp đỡ giấu giếm cũng tốt, chúng ta có khả năng kéo dài một quãng thời gian, tối thiểu là có thời gian để trưởng thành, miễn cho bây giờ bị đơn thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816816/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.