Chương trước
Chương sau
Ở phía đằng kia, Lưu Hồng giống như nhận được chỉ thị gì đó, chợt mỉm cười lên tiếng: "Được rồi, Hoàng trợ giáo, bài kiểm tra nên bắt đầu thôi, có mấy lời... Chờ sau này hãy nói, chế độ cải cách giáo dục cần phải nghiên cứu thảo luận rất nhiều. Giảm điểm của hào môn tử đệ, vậy cũng chưa chắc đã là công bằng, nếu đã muốn truy cầu công bằng thì phải đặt suy nghĩ của bản thân vào vị trí của đôi bên, thôi, về sau chúng ta sẽ chậm rãi nghị luận, không nên làm chậm trễ các học viên khảo thí!"
Hoàng Thắng dường như cũng đã khôi phục bình tĩnh, anh gật đầu, bảo: "Tốt, vậy liền khảo thí đi, ta nghe nói thi xong còn có một tuồng kịch hay đang chờ, có phải không? Ta sẽ đến dự khán, có vài người không nên cảm thấy bản thân mình một tay che trời, trên đời này, ít nhiều gì vẫn có cái gọi là công bằng."
Lưu Hồng nghe mà cảm thấy rất bất đắc dĩ, cũng cảm thấy cực kỳ oan uổng.
Sự tình Lâm Diệu khiêu chiến Tô Vũ cũng không phải là do gã chỉ điểm... Mặc dù đúng là gã có ra ám hiệu một chút, nhưng xét ra thì tiểu tử Tô Vũ kia cũng không phải người hiền lành gì, rõ ràng chính hắn còn đang muốn hố Lâm Diệu một phen kia kìa.
Hiện tại thì hay rồi, ở trong mắt người khác, đều là Lâm Diệu sai, đều là Lâm Diệu ngấp nghé tinh huyết của Tô Vũ. Còn Tô Vũ hết sức vô tội, Tô Vũ hết sức tội nghiệp, Tô Vũ rất đáng được đồng tình, Tô Vũ bị người ta chèn ép...
"Tiểu quỷ."
Lưu Hồng liếc qua chỗ Tô Vũ, trông thấy dáng vẻ hắn hơi thấp thỏm, có chút bất an, phảng phất như đang lo lắng bản thân sẽ vì lời nói của Hoàng Thắng mà nhận phải trả thù cùng sự chèn ép từ các học viên xuất thân hào môn.
“...”
Gã thật sự câm nín rồi!
Lưu Hồng rất muốn nói thẳng với Tô Vũ, đừng có giả vờ giả vịt ủy khuất nữa, thật sự cho rằng ta không biết ngươi đã là Thiên Quân tam trọng rồi?
Thật sự cho rằng ta không biết, ngươi đã cầm đi 《 Phá Thiên Sát 》của ta?
Lâm Diệu thật đáng thương...
Giờ khắc này, Lưu Hồng bỗng dưng giật mình tỉnh táo lại, trong lòng không khỏi tự trách, có phải là gã đã đối xử quá tệ với học sinh của mình rồi hay không.
Xem ra sắp tới nên đối xử tốt với Lâm Diệu hơn một chút, tỉ như lát nữa mà Lâm Diệu bại trận, gã nên hảo ngôn hảo ngữ an ủi hắn vài câu mới được.
"Đúng vậy, vẫn là nên an ủi vài câu đi, dù sao thì nói ngọt một chút, ngược lại sẽ đỡ tốn tiền..."
Trong lòng Lưu Hồng đã có quyết định, gã nhìn về phía Lâm Diệu đang khoan thai đi tới gần đây, âm thầm cảm thán, tiểu đồ đệ đáng thương của ta, sư phụ chỉ có thể giúp ngươi đến mức này, trừ phi gia đình ngươi cống nạp lên cho ta nhiều đồ tốt một chút, ta liền hảo hảo đối tốt với ngươi.
Sư phụ không phải là người tốt, gia đình ngươi cũng không phải chẳng biết, một hai cứ nhất định phải theo ta bên này làm gì, ai…

...
Sát hạch chính thức bắt đầu!
Hoàng Thắng và ba vị Đằng Không khác di chuyển đến ba quảng trường khác nhau, mỗi người đều mang theo một bản Văn Minh Chí.
Vương Bồi Nguyên phụ trách tổ chức sát hạch cho lớp cao cấp, còn Lưu Hồng sẽ đảm nhiệm việc sát hạch của ban trung cấp.
Lưu Hồng mở miệng thông báo: "Ba quyển Văn Minh Chí, ẩn chứa thần văn khác biệt, phương hướng bất đồng, trên đại thể đều là chung một cái hệ liệt, chủ yếu là chế tạo một chút huyễn cảnh cùng áp lực cho các học viên."
"Hôm nay khảo hạch, ta hi vọng sẽ không có người cảm thấy bất công, nếu như có, hiện tại có thể trực tiếp nói ra!"
Không ai lên tiếng.
"Nếu như không có ai nghi vấn, vậy thì sát hạch chính thức bắt đầu!"
"Các học viên đi vào khu vực vòng tròn đã vẽ sẵn để chờ đợi đi!"
Các học viên nghe vậy liền dồn dập đi đến khu vực chỉ định. Lưu Hồng giơ cao một quyển sách lên.
Văn Minh Chí!
Cường giả Sơn Hải cảnh ngã xuống, lưu lại thần văn, không thể vĩnh cửu lưu truyền, vô phương hình thành bí cảnh, nhưng có thể làm thành Văn Minh Chí truyền thừa lại cho đời sau.
"Sát hạch bắt đầu!"
Nương theo tiếng hô của Lưu Hồng, ba quyển Văn Minh Chí dồn dập bộc phát ra hào quang nhàn nhạt, hình thành thành một cái cái lồng, bao phủ hết thảy học viên bên trong.
...
Không có huyễn cảnh!
Chỉ có áp lực, áp lực vô hình, phảng phất tựa như áp lực cực kỳ bức bách ở phòng Mảnh vỡ.
Thời điểm Tô Vũ bị hào quang bao phủ, vốn dĩ hắn còn tưởng rằng sẽ giống như lần trước, xuất hiện ảo ảnh về yêu thú lao tới cắn xé mình, nào ngờ kết quả lại không có.
Chỉ có một cỗ áp lực vô hình đang ăn mòn hắn!
"Đi lên phía trước!"
"Đi được bao xa liền đại biểu các ngươi mạnh bấy nhiêu!"
Bên tai Tô Vũ mơ hồ truyền đến thanh âm của Lưu Hồng.
Áp lực như vậy, Tô Vũ sớm đã tạo thành thói quen, ngay từ đầu hắn đã thấy sự áp bách vô hình này còn không dữ dội bằng sức ép kinh khủng ở phòng Mảnh vỡ bên kia.
Trước khi bước vào giai đoạn dưỡng tính, Tô Vũ đã có thể kiên trì đến 40 phút đồng hồ trở lên, rõ ràng trong khoảng thời gian này hắn đã tiến bộ rất nhiều.
Tô Vũ bắt đầu tập trung, đi thẳng về phía trước.
Bộ pháp kiên định, không chút nào hỗn loạn.
Áp lực... Chưa đủ!
Giờ khắc này, hắn mơ hồ hiểu rõ, kỳ kiểm tra hằng tháng thật ra chính là một cơ hội lớn dành cho các học viên có cơ hội thối luyện ý chí của mình.
Bởi vì hoàn cảnh hiện tại giống hệt như hoàn cảnh trong phòng Mảnh vỡ, có điều không phải ai cũng giống Tô Vũ, may mắn được ngày ngày ở kề cạnh bên căn phòng “hành hạ” đó.
Cho nên học phủ vừa là kiểm tra, vừa là ban tặng cho các học viên cơ hội cường hóa ý chí lực, kiên trì càng lâu, hiệu quả càng tốt.
"Không có yêu thú vây giết, một chút áp lực mà thôi, cảm giác còn không bằng lần thi trước..."
Tô Vũ thầm nhận xét một câu, điểm áp lực nho nhỏ này còn chưa làm khó được hắn.
Dậm chân tiến lên, cước bộ nhẹ nhàng.
...
Giờ khắc này, hơn một ngàn tân sinh của Thần văn học viện dồn dập tiến lên.
Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ...
Dần dần, một ít tân sinh của ban sơ cấp đã không chịu nổi.
Bắt đầu có người rời khỏi vòng tròn bao quanh của Văn Minh Chí.
Có vài người thì trực tiếp bị lão sư Đằng Không ném ra ngoài.
Những người như vậy đều đại biểu cho thành tích rất kém.
Chủ yếu đều là học viên của sơ cấp ban. Trung cấp ban thì rất ít, riêng lẻ vài người rời khỏi, mặt mũi tràn đầy uể oải.
Lớp cao cấp thì không có một ai!
Dưới áp lực của Văn Minh Chí, các học viên không nhìn thấy lẫn nhau, vô phương câu thông, nhưng mà có một vài học viên thì ngoại lệ.
Ban cao cấp.
Vài vị “thiên tài áp đáy hòm” của các đại gia tộc lại bắt đầu nhàn nhã trò chuyện.
"Chúng ta đi bao xa thì phù hợp?"
"Quyển thần văn chí này là của bạn học ta năm đó lưu lại, đáng tiếc, cũng không biết khi ta chết đi, có thể lưu lại miếng thần văn nào hay không..."
"Ta còn muốn lưu một viên thần văn, hóa thành bí cảnh, vĩnh truyền hậu thế!"
Mấy người ngươi một câu ta một câu, rất nhanh lại nói đến Hoàng Thắng.
"Tình huống của Hoàng Thắng là thế nào vậy?"
"Một nhóm người phản kích mà thôi, coi như cho học phủ và Đại Hạ phủ có chút áp lực, ta không quan tâm nhiều như vậy, nếu thật sự nội đấu kịch liệt thì cứ việc ném toàn bộ bọn chúng đến Chư Thiên chiến trường."
"Cũng đúng, ném đến bên kia rồi thì cả bọn đều ngoan!" Một vị lão nhân cười ha hả không ngừng, "Ở đây đấu thì có gì hay, có bản lĩnh thì cứ tới Chư Thiên chiến trường, ha ha, những lão già kia sẽ dạy bọn họ làm người như thế nào!"
Ngay cả Các lão mà cũng gọi người kia là ‘lão già’, có thể thấy rõ ràng đối phương tuổi tác lớn đến bao nhiêu.
Nhắc tới những người kia, có người không rét mà run nói: "Những lão gia hỏa kia không phải là người, năm đó là lần đầu tiên ta ra chiến trường, chẳng phải chỉ là nói thêm vài câu thôi sao? Vậy mà ông ấy nỡ lòng vứt ta xuống hàn băng luyện ngục, sau đó còn phái cả ngàn yêu tộc tới đuổi giết ta..." Nói tới đây, âm thanh của vị Các lão này đã trở nên run rẩy: "Kém chút ta đã bị những yêu tộc kia nuốt sống, đến bây giờ ta vẫn còn nhớ kỹ cảm giác kinh khủng ấy!"
"Ngươi vẫn còn tính là vận khí tốt!" Một vị Các lão khác thở dài: "Lão gia hỏa bên kia quả thật là hung ác, năm đó hệ chúng ta và hệ Thần đan bất hòa, lão chỉ nói một câu, hắn mà chết, toàn đội chém đầu! Vì bảo hộ tên kia... Má nó, toàn đội chúng ta kém chút đã tan sạch!"
Mấy người cười khổ, không khỏi hồi tưởng lại ký ức không lấy gì làm đẹp đẽ năm xưa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.