Triệu Lập đi rồi, Tô Vũ lập tức cảm thấy cực kỳ bối rối, hắn không còn thấy người quen nào trên xe, dù cho là Hồ Tông Kỳ có mặt ở đây thì cũng khiến hắn cảm thấy vui vẻ. Nhưng đáng buồn là không có một ai mà hắn quen biết ở đây cả.
Tô Vũ vô thức nắm chặt thanh đao giấu trong giỏ xách, hắn thật sự có chút khẩn trương.
Đằng trước tiếng cười của Chu Tuệ đang dẫn đường bỗng truyền đến: "Mọi người chớ khẩn trương, không ai ăn các ngươi đâu, đưa các ngươi đến nơi thì ta liền hoàn thành nhiệm vụ! Vừa mới tới nên tất cả mọi người còn chưa quen, qua mấy ngày nữa sẽ quen cả thôi."
"Còn nữa, ban đêm người mới như các ngươi nhớ cẩn thận một chút, học phủ bên này có một bầy sói đói chờ các ngươi đấy, cẩn thận học tỷ, sư huynh của các ngươi nửa đêm lại tìm các ngươi trò chuyện nhân sinh, tuyệt đối đừng mở cửa..."
Tô Vũ không rét mà run, nơi đây đáng sợ như vậy sao?
Không hiểu sao Tô Vũ luôn cảm thấy hắn đã rơi vào ổ sói!
Thế giới bên ngoài hết sức đặc sắc, nhưng hắn cứ có cảm giác có gì đấy rất nguy hiểm.
Hù dọa người mới một hồi, Chu Tuệ khanh khách cười không ngừng, một lát sau, bọn họ đã đến nơi.
Trước mắt Tô Vũ là một tòa cao ốc cực kỳ sáng sủa!
"Các ngươi ở lầu năm, mỗi người một phòng, hành lý của ai thì tự đưa lên, cửa đều mở sẵn cả, mọi người tự chọn một gian đi, thu thập xong thì xuống cùng nhau dùng cơm..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816632/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.