Huyết đao cùng lôi đình dung hợp.
Tô Vũ chuẩn bị mở đường!
Mà giờ khắc này, trong trường thi chỉ còn lại mỗi hắn và Ngô Lam.
Lúc bấy giờ, Ngô Lam đang dừng lại tại khoảng 18 mét, chết sống không chịu thối lui, dù cho nàng đã đầu đầy mồ hôi thì vẫn không chịu cầu viện.
Mà Tô Vũ hiện tại dùng lôi đình mở đường thì cũng đã đi tới bên cạnh nàng, chênh lệch không đến 1 mét.
Phía trước, Hoàng Thắng nhìn về phía Tôn trưởng phòng, khẽ hỏi: "Có nên cưỡng ép Ngô Lam rút đi hay không?"
"Gấp cái gì." Tôn trưởng phòng không vội, "Ý chí lực của nàng đã vào dưỡng tính, thần văn phác họa hoàn chỉnh, muốn đi thêm vài mét cũng chẳng phải vấn đề gì lớn, hiện tại sở dĩ không thể đi tiếp là do sợ hãi, hoảng sợ cộng thêm lần đầu trải qua nên mới phí phạm không ít ý chí lực, dừng lại một hồi cũng sẽ không gây thương tổn tới nàng."
Ngô Lam có căn cơ rất tốt, dù rằng nàng không nhiều kinh nghiệm, hoặc là nên nói chính xác là không hề có chút kinh nghiệm nào. Làm Văn Minh sư dự bị, Ngô gia sẽ không nguyện ý để con cháu đi mạo hiểm hay trải qua nhiều trắc trở. Chị gái Ngô Kỳ của Ngô Lam chính là cường giả chân chính, một nữ cường nhân có thể chèn ép Bạch Phong một đầu.
Lý niệm của Ngô gia là chưa đến Đằng Không thì hoàn toàn không cần thiết để con em nhỏ yếu đi chịu chết, đây cũng là tư tưởng của các Văn Minh sư khác.
Cho nên điểm tích lũy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816586/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.