Tô Vũ và mọi người chỉ thấy trước mắt là một mảnh hào quang, cái gì khác thì đều nhìn không thấy.
"Học viên muốn khảo hạch thì đi lên phía trước! Đi càng xa thì cho điểm càng cao!"
Thanh âm có chút mông lung truyền đến bên tai, giờ khắc này, Tô Vũ cảm giác mình giống như đã tiến vào mộng cảnh.
Bạn học chung quanh đều biến mất!
Tô Vũ mở mắt, dường như hắn đã tiến vào một thế giới khác.
Chung quanh chỉ còn lại một mảnh trời trắng xoá.
"Đây là do Thần văn chế tạo ư?"
Tô Vũ ngây ngốc một thoáng, đây là mộng cảnh hay là ảo giác vậy?
Tiểu đệ chữ "Máu" của hắn cũng có thể chế tạo ảo giác, bất quá Tô Vũ có thể phân biệt ra thật hay giả, nhưng hiện tại hắn cảm giác mình thật sự đang ở một cái thế giới khác, có chút cảm giác như đang nằm mộng.
Cảm giác có hơi giống với trong giấc mộng ngày xưa của hắn.
"Đi lên phía trước là có thể được điểm càng cao?"
Tô Vũ lúc này thật sự vẫn quá kinh ngạc trước thế giới của Văn Minh sư, Liễu Văn Ngạn nói một chữ là một thế giới, trước kia hắn còn không quá rõ ràng, hiện tại mơ hồ đã có chút hiểu được.
Đây chỉ là trong một trường thi ở Nam Nguyên mà thôi, chắc hẳn thần văn nơi đây dù cho lợi hại tới cỡ nào thì cũng sẽ không quá cường đại.
Bằng không, sẽ chẳng đưa đến Nam Nguyên này.
Thần văn ở đây hình như cũng không phải là của vị nghiên cứu viên kia.
"Chẳng lẽ đã chân thực cụ hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816583/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.