Chương trước
Chương sau
Lần đầu tiên kể từ khi Bạch Phong tới đây, Liễu Văn Ngạn hiếm hoi mới mỉm cười với đối phương, "Vậy thì tốt, với lại nếu hai người này đã dùng danh ngạch của ngươi tiến vào, để phòng ngừa bọn họ không đạt yêu cầu, ngươi đi chỉ điểm cho chúng một chút, miễn xảy ra sự cố, nếu không qua sát hạch, đến lúc đó ta sẽ không để yên cho ngươi!"
"Sư bá, cái này..." Bạch Phong phiền muộn, "Ta là nghiên cứu viên, bọn họ chỉ là học viên trung đẳng học phủ..."
Khoảng cách rất lớn!
Cần ta chỉ bảo sao?
"Trợ lý nghiên cứu viên!"
Liễu Văn Ngạn nhấn mạnh nhắc nhở, trợ lý làm chủ, nghiên cứu viên làm phụ, hiểu chưa?
"Được được được, sư bá nói được thì không có vấn đề gì, cứ bảo bọn họ tới tìm ta, ta ở đây hai ba ngày rồi đi, vừa vặn đi đường cũng hơi mệt."
Liễu Văn Ngạn vui vẻ, không kiên nhẫn phất phất tay, đuổi Bạch Phong đi.
"Qua sông đoạn cầu!" Bạch Phong lẩm bẩm thầm một tiếng, nhưng cũng đành phải rời đi trước.
Chờ anh ta đi rồi, lão phủ trưởng không nhịn được cười nói: "Vẫn là lão Liễu mặt mũi lớn, lần này học phủ có thêm hai nhân tài!"
Hạ binh Long Võ Vệ có vẻ hơi ngay thẳng, lập tức đính chính: "Là mặt mũi của Hồng nghiên cứu viên."
"Ngươi nói cái gì?"
Ánh mắt Liễu Văn Ngạn bất thiện, hạ binh im miệng trong nháy mắt.
Sự thật là thế mà, còn không cho người khác nói.
Nếu không phải như thế, Bạch Phong sẽ không nể mặt ngươi, cho dù ngươi đến giai đoạn cụ hiện, Bạch Phong cũng sẽ không để ý.
Nghĩ thì nghĩ, hạ binh vẫn không dám nói tiếp, mà lập tức lái sang chuyện khác: "Vừa rồi có người hồi báo, nhà ăn phụ cận có hai giáo chúng Vạn Tộc giáo bị giết, một người chết dưới đao của học phủ thực chiến, một người bị trảo công đánh nát trái tim, lúc ấy phụ cận không có chấp giáo và người thành vệ quân, Tập Phong đường."
Liễu Văn Ngạn nhìn hắn, cau mày nói: "Không có thì sao, giết Vạn Tộc giáo chúng còn cần thân phận sao?"
"Liễu chấp giáo đừng hiểu lầm, ta lo lắng có người tiềm phục trong học phủ. "Nhưng thực lực không tính là quá mạnh, có vẻ là đánh lén, xác suất Thiên Quân cảnh lớn hơn."
"Có người báo công chưa?"
"Tạm thời không có, còn đang thống kê."
Lão phủ trưởng suy nghĩ một chút liền nói: "Thiên Quân cảnh thì không dễ tìm, cho dù có tu giả Thiên Quân cảnh ẩn giấu cũng không sao, học phủ còn chưa đến mức không đối phó nổi Thiên Quân cảnh, lão Liễu đột phá, kỳ thật Vạn Thạch cảnh cũng không có gì."
"Tạm thời không cần tra xét, cũng không cần quá để ý, nói không chừng là phụ huynh nhà ai đến đánh chết đối phương thôi."
Phủ trưởng không quá để ý, biết đâu có phụ huynh nhà ai lo lắng con em mình xảy ra vấn đề, lúc ấy chạy tới tình cờ gặp và giết lũ người Vạn Tộc giáo.
Xong chuyện, tội tự tiện xông vào học phủ không phải chuyện có thể khoe khoang, âm thầm chạy đi cũng không kỳ quái.
"Điều này cũng đúng." Hạ binh gật đầu,: "Sau đó theo dõi xem có ai lĩnh công hay không, ta lo lắng sẽ có học viên lĩnh công, mạo danh lĩnh công rất phiền toái, dù sao hiện tại sắp tới kỳ sát hạch cao đẳng học phủ, một khi bị tra ra, học viên bên này sẽ chịu ảnh hưởng không nhỏ."
"Học viên nào ngu như vậy, dám mạo danh lĩnh công lao!"
Lão phủ trưởng xem thường, nếu đến giết người xong còn cho hài tử nhà mình mạo danh lĩnh công, dính đến danh ngạch Chiến Tranh học phủ, tra ra được sẽ phải chịu trách nhiệm.
Liễu Văn Ngạn không nhịn được nói: "Đừng nói vậy, biết đâu may mắn giết một người cũng không phải là không thể, dĩ nhiên, thực sự có người tới báo, tra một chút là được, không cần phải ngạc nhiên."
Mấy người không nói chuyện này nữa, lão phủ trưởng không nghĩ sẽ có học viên đến lĩnh công, trên thực tế giờ phút này học viên nào đó đang đi dạo, chờ thi thể bị đốt cháy xong sẽ đi trình báo công lao.
...
Xử lý xong, thời gian cũng đến ban đêm.
Lần này Tô Vũ không cùng Liễu Văn Ngạn về nhà, hiện tại Liễu Văn Ngạn bề bộn nhiều việc, Tô Vũ không tiện đi quấy rầy.
Về đến nhà, chỉ vài ngày không có người ở mà trong nhà đã đóng một lớp bụi.
Tô Vũ thở dài một cái.
Hôm nay hắn giết hai người.
Ở trước mặt Trần Hạo hắn không biểu hiện cái gì dị thường, trên thực tế tâm lý vẫn rất dao động, hắn không phải là chiến sĩ, chỉ là học viên bình thường của trung đẳng học phủ, lần đầu tiên giết người, sao có thể nói bình tĩnh là bình tĩnh được?
"Còn may mà vận khí ta không tệ, nếu vận khí kém một chút thì nói không chừng hôm nay người bị giết đã đổi thành chính mình."
Nhất là gia hỏa đầu tiên, lúc ấy ngay cả Tô Vũ cũng suýt tin tưởng là lão sư đến tìm người, nếu hắn quá ngu ngốc thì hiện tại hắn và Trần Hạo đã trở thành người chết.
"Mặc dù có khả năng bùng nổ lực công kích Thiên Quân thất trọng, nhưng ta vẫn có chênh lệch quá lớn với Thiên Quân cảnh, chỉ cần đối phương kịp phản ứng, ta nhất định xong đời."
"Thực lực còn chưa đủ, cường giả mới có thể quyết định thắng bại. Nếu ban ngày Liễu chấp giáo không đột phá, lần này Nam Nguyên học phủ liền coi như hỏng, không, Bạch Phong đã tới, nhưng tất cả những thứ này đều thuyết minh cường giả mới có thể quyết định chiến cục..."
Hôm nay hắn có rất nhiều cảm xúc, lúc ấy người quyết định kết cục trận chiến, kỳ thật chính là những cường giả Đằng Không cảnh đó.
Một khi thành chủ Ngô Văn Hải, thập trưởng hạ binh Long Võ vệ bị giết, Nam Nguyên sẽ không chống cự được nữa.
Giống như Đằng Không Vạn Tộc giáo, sau khi một người bị giết, trong nháy mắt binh bại như núi đổ, một người quyết định hướng đi toàn bộ cuộc chiến, dẫn đến Vạn Tộc giáo toàn quân bị diệt.
"Cho nên... Cha mình trên chiến trường rõ ràng chỉ là pháo hôi."
Tô Vũ có chút lo lắng, hôm nay chỉ là chiến tranh nhỏ trong Nam Nguyên, phụ thân bên kia lại liên quan đến siêu cấp chiến trường của chư thiên vạn tộc.
Đó không phải trò đùa trẻ con như bên này!
"Đằng Không ở ngoài tiền tuyến cũng không tính là cái gì, một Nam Nguyên thành hôm nay đã có 7 vị Đằng Không xuất chiến, huống chi Chiến trường Chư Thiên chỉ sợ tùy tiện một trận chiến đấu cũng có khả năng có mấy chục, thậm chí mấy trăm Đằng Không tham chiến."
"Trước đây ta nghĩ quá đơn giản, đến Chiến Tranh học phủ, cho dù ta có cơ hội đi thực tập, chỉ sợ cũng không làm được cái gì, một Thiên Quân hoặc là Vạn Thạch, có thể làm cái gì?"
"Tối thiểu phải là Đằng Không mới được, Đằng Không mới có tính cơ động, cũng tính là lực lượng trung kiên tại Chiến trường Chư Thiên."
Tô Vũ suy nghĩ rất nhiều, tổng kết lại thì vẫn là cần thực lực, càng nhanh càng tốt, càng mạnh càng tốt.
"Phải tiếp tục dùng tinh huyết để tu luyện mới được!"
Giờ phút này, trong tay hắn sở hữu 5 giọt tinh huyết, 3 giọt là tịch thu được, hai giọt là đi đổi trước khi chiến đấu.
"26 vạn An Bình tệ, 10 khối kim tệ, 5 giọt tinh huyết, 5 viên Luyện Thể đan, 7 điểm công lao, một bản bí tịch, một bản võ kỹ..."
Đây là toàn bộ gia sản của Tô Vũ giờ phút này.
Trong đó Luyện Thể đan hắn chưa cần dùng đến, Thiên Quân cảnh mới cần, giá trị không thấp, thương hội Hạ thị thương cũng không khác lắm, cần 3 vạn một viên.
"Hai giọt tinh huyết Thiết Dực điểu dùng để tu luyện, sau đó ta sẽ tiếp tục đi đổi thêm mấy giọt... Không, chỉ mua ít thôi, không thể dùng hết điểm công lao, phải giữ phòng thân."
Hắn phải giữ mấy giọt tinh huyết phòng thân phòng ngừa vạn nhất, dù sao không biết Vạn Tộc giáo có còn ẩn núp hay không.
"Tiếp tục tu luyện thôi!"
Tô Vũ sâu sắc cảm nhận được rằng thực lực mình quá thấp, còn không tính là pháo hôi, giờ phút này không do dự nữa.
Mấy ngày nay ở chỗ Liễu Văn Ngạn, hắn không dám dùng tinh huyết tu luyện, bây giờ trở về nhà thì không cần kiêng kị gì.
Tô Vũ nuốt một giọt tinh huyết, tình huống cũng giống như trước đây, nguyên khí tứ phía nhanh chóng tụ lại.
Cửu khiếu phát ra hào quang nhàn nhạt, khiếu huyệt tai phải chấn động rồi phồng lên, có dấu hiệu mở ra.
Tu luyện một giờ, lần trước Tô Vũ mở ra không đến một nửa.
Lần này nhất định kéo dài lâu hơn một chút.
《 Nạp Nguyên quyết 》là Thiết Dực điểu tộc Trúc Cơ sử dụng, tốc độ hấp nạp nguyên khí không nhanh, chính vì vậy mới thích hợp với Tô Vũ ở giai đoạn này.
...
Đại khái sau 40 phút, Tô Vũ ngừng tu luyện.
Khiếu huyệt tai phải vẫn chưa mở ra, nhưng Tô Vũ có cảm giác, hắn có hi vọng mở ra khiếu huyệt tai phải, đi đến Khai Nguyên ngũ trọng.
Nhưng thân thể có hơi quá sức, sợ rằng hôm nay không thích hợp tu luyện nữa.
"Ngày mai trở về tiếp tục nuốt tinh huyết, ngày mai ta sẽ có hi vọng đến Khai Nguyên ngũ trọng!"
Trong lòng Tô Vũ vui vẻ, Khai Nguyên ngũ trọng!
Khai Nguyên không hiện rõ, người bình thường cũng khó có thể phát giác, Nam Nguyên học phủ bên này có học viên Khai Nguyên tứ trọng, hay ngũ trọng không thì không rõ, có vài gia hỏa thích giấu giếm, đến thời điểm khảo hạch mới thể hiện khiến toàn trường chấn kinh.
Dù sao hiện tại thì hắn cũng không nghe nói Nam Nguyên học phủ có người Khai Nguyên ngũ trọng.
Tu luyện xong, Tô Vũ mới có thời gian đi nghiên cứu 3 giọt tinh huyết và công pháp bí tịch thu được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.