Lần đầu tiên kể từ khi Bạch Phong tới đây, Liễu Văn Ngạn hiếm hoi mới mỉm cười với đối phương, "Vậy thì tốt, với lại nếu hai người này đã dùng danh ngạch của ngươi tiến vào, để phòng ngừa bọn họ không đạt yêu cầu, ngươi đi chỉ điểm cho chúng một chút, miễn xảy ra sự cố, nếu không qua sát hạch, đến lúc đó ta sẽ không để yên cho ngươi!"
"Sư bá, cái này..." Bạch Phong phiền muộn, "Ta là nghiên cứu viên, bọn họ chỉ là học viên trung đẳng học phủ..."
Khoảng cách rất lớn!
Cần ta chỉ bảo sao?
"Trợ lý nghiên cứu viên!"
Liễu Văn Ngạn nhấn mạnh nhắc nhở, trợ lý làm chủ, nghiên cứu viên làm phụ, hiểu chưa?
"Được được được, sư bá nói được thì không có vấn đề gì, cứ bảo bọn họ tới tìm ta, ta ở đây hai ba ngày rồi đi, vừa vặn đi đường cũng hơi mệt."
Liễu Văn Ngạn vui vẻ, không kiên nhẫn phất phất tay, đuổi Bạch Phong đi.
"Qua sông đoạn cầu!" Bạch Phong lẩm bẩm thầm một tiếng, nhưng cũng đành phải rời đi trước.
Chờ anh ta đi rồi, lão phủ trưởng không nhịn được cười nói: "Vẫn là lão Liễu mặt mũi lớn, lần này học phủ có thêm hai nhân tài!"
Hạ binh Long Võ Vệ có vẻ hơi ngay thẳng, lập tức đính chính: "Là mặt mũi của Hồng nghiên cứu viên."
"Ngươi nói cái gì?"
Ánh mắt Liễu Văn Ngạn bất thiện, hạ binh im miệng trong nháy mắt.
Sự thật là thế mà, còn không cho người khác nói.
Nếu không phải như thế, Bạch Phong sẽ không nể mặt ngươi, cho dù ngươi đến giai đoạn cụ hiện, Bạch Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816485/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.