"Lạc lão tiền bối..."
Hàn Vân Tịch vốn muốn mở miệng nhưng lời mới vừa ra miệng lại trở về, nàng khẽ thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nàng nghĩ sự tình cũng đến nước này, hỏi lão đầu này cũng là vô ích, muốn biết tất cả cũng không bằng hỏi Cố Thất thiếu, cũng không biết tên đó sẽ cùng qua đây không.
Lạc Túy Sơn vốn xem Hàn Vân Tịch là không khí, thấy nàng hỏi đến nửa chừng dừng lại, không khỏi có chút hiếu kỳ liếc nhìn Hàn Vân Tịch thêm mấy lần.
Vốn cho là Hàn Vân Tịch sẽ lại mở miệng, ai biết nàng lại trực tiếp ra ngoài, khiến Lạc Túy Sơn lại có cảm giác mất mát.
Hắn chần chừ một lát lại chủ động mở miệng, trầm giọng nói: "Nha đầu, ngươi vừa có lời gì đừng ngại trực tiếp nói."
Nghe xong lời này, Hàn Vân Tịch và Cố Bắc Nguyệt đều sững sờ, lão đầu ngạo mạn cũng có lúc chủ động nha!
Hàn Vân Tịch khẽ cười với Cố Bắc Nguyệt, lập tức chui vào trong xe ngựa, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi: "Chính là bệnh tình của Thái tử, vãn bối có vài chỗ không hiểu muốn thỉnh giáo tiền bối."
Ai ngờ Lạc Túy Sơn lại không hề nghĩ ngợi, vừa mở miệng liền cự tuyệt: "Trước hội chẩn, lão phu sẽ không đàm luận bệnh tình với bất kỳ ai, bao gồm hai người các ngươi."
Hàn Vân Tịch không nhịn được muốn trợn trắng mắt, bây giờ họ là người cùng thuyền có được không. Lẽ nào nàng sẽ cáo mật với Tỉ Ngọc Bá hay sao?
"Lạc lão tiền bối, vãn bối không hỏi gì, chỉ muốn xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256453/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.