Không khí vốn đang khẩn trương, bởi vì Cố Thất Thiếu đến mà trở nên nhẹ nhàng hơn, chỉ là, một tiếng chất vấn này của Long Phi Dạ lại khiến mọi người lại trở nên khẩn trương.
Long Phi Dạ không có gì sai, đúng là bởi vì Hoắc Dương cấu kết với nội gian, mới khiến đám thích khách kia có thể cướp Tần Vương phi cướp đi dễ như trở bàn tay như vậy.
"Tần Vương điện hạ......"
Trưởng Quan chấp sự đang muốn mở miệng giải thích, Cố Thất Thiếu lại cười ngắt lời, "Tần Vương điện hạ, tại hạ một đường đuổi từ ngọn núi phía nam tới nơi này, bảo đảm Vương Phi nương nương không hề phải chịu bất luận thương tổn gì, không biết có thể bù đắp thiếu sót được không?"
Thượng Quan chấp sự vội vàng phụ họa, "Tần Vương điện hạ, ít nhiều cũng nhờ trang chủ chúng ta đuổi theo, nếu không, chúng ta cũng đã muộn một bước."
Lời này, rõ ràng là mang theo lời thách thức với công lao của Tần Vương trong nỗ lực giải cứu.
Thượng Quan chấp sự xưa nay cũng là người lanh lợi, nhưng ở trước mặt Tần Vương điện hạ lại rất khẩn trương, không thể bác bỏ sự thật.
Trong lúc này, quá trung thực lại là một sai lầm. Long Phi Dạ cũng không thích nghe, ánh mắt hắn vốn đã lạnh lùng lại lạnh hơn vài phần.
Đương nhiên, lời nói thật nên Long Phi Dạ không thể nào phản bác.
Nhưng, hắn có thể bỏ qua.
"Cánh tay nàng bị thương là chuyện như thế nào?" Long Phi Dạ lập tức chất vấn.
Nếu không phải hắn đã nhắc nhở, Hàn Vân Tịch cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256347/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.