Edit: Cố Lục Nhã (@nakarylxo93)
Dịch & Beta: Emily Ton.
Phía Cố Thất Thiếu, từng tên thích khách đều ngã xuống.
Mục Thanh Võ và Thượng Quan chấp sự đều hiểu phải bắt người sống, nhưng những tên thích khách này đã được huấn luyện rất bài bản, biết bản thân chạy không thoát nên đã uống thuốc độc tự sát.
Long Phi Dạ đứng nhìn từ xa. Nếu đây là quá khứ, hắn sẽ tức giận. Ngay cả bắt người sống cũng không làm được, những người này đều là phế vật sao?
Tuy nhiên, mặc dù giờ phút này hắn đang nhìn về phía trước, nhưng trong lòng hắn lại đang hướng về nơi khác.
Một lúc sau, hắn chuyển tầm mắt nhìn về phía Hàn Vân Tịch.
Hắn thấy Hàn Vân Tịch đang quỳ trên mặt đất, hai tay đang sờ vào túi thuốc không biết làm gì, khuôn mặt nhợt nhạt nhưng đang rất chăm chú và nghiêm túc.
Long Phi Dạ từng nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc đó không biết bao nhiêu lần, nhưng lần này lại không muốn rời tầm mắt.
Sắc đẹp của nàng nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng khuôn mặt nghiêm túc của nàng lại vượt qua sắc đẹp của bản thân.
Yên lặng ngắm nhìn nàng, Long Phi Dạ bất giác đưa tay lên sờ khóe môi, vị trí lúc trước bị nàng sờ qua.
Cuối cùng Hàn Vân Tịch cũng phân tích rõ ba loại độc tố, đồng thời từ trong hệ thống giải độc cũng tìm ra giải dược mà không cần dùng đến ngân châm trừ độc.
Từ trong túi thuốc nàng lấy ra ba viên dược, sau đó lại tự mình kiểm tra và xác định bản thân không lấy nhầm.
Chỉ trời mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256346/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.