“Ban đầu ở nhà lao là ai khóc lóc muốn gả cho ta.
Thế nào? Chẳng lẽ nhanh như vậy đã đổi ý?”Quân Lăng Thiên chậm rãi đi đến bên giường, dừng chân trước mặt Y Vân.
Hắn đã thay một bộ y phục màu đen, tao nhã mà thần bí. Hắn thâm tình nhìn thẳng vào Y Vân, ánh mắt nóng rực. Nữ tử mà hắn tình cờ bắt làm tù binh này, trên ngươi vẫn còn mặc y phục của thị nữ Tinh Mang Quốc, khăn che mặt cũng đã sớm được tháo xuống, khuôn mặt thanh lệ cùng với y phục dân tộc, làm cho Y Vân càng tăng thêm vài phần quyến rũ, phong tình động lòng người. Nàng từ trong tay hắn chạy trốn hai lần, và trong trái tim nàng đã có hình ảnh của một nam tử khác. Nhưng, không sao cả, ai bảo nàng gặp phải hắn chứ. Thời gian gần đây, nàng đã gặp rất nhiều khó khăn, nhưng vẫn cứng cỏi như trước, không chút khuất phục. Y Vân bị Quân Lăng Thiên nhìn đến tâm tư rối loạn, hai gò má ửng hồng. Long Mạc cũng từng nhìn nàng như vậy, ánh mắt dịu dàng sâu sắc như hồ thu bao phủ lấy nàng. Nhưng nàng quyết không để bản thân bị quyến rũ bởi cái nhìn trắng trợn này của Quân Lăng Thiên. Ánh mắt Quân Lăng Thiên làm nàng không biết phải trốn đi đâu. Lần thứ ba!Y Vân tự nói với mình, đây là lần thứ ba nàng trở thành con mồi của Quân Lăng Thiên. Con mồi, Y Vân không thích từ này, lại càng chán ghét loại cảm giác này.
Làm cho nàng thấy mình như trở thành một kẻ bất lực để mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thuong-tieu-nha-hoan/1491072/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.