Oanh!
Tiếng sấm rền vang chấn động, thiên địa mờ mịt không ánh sáng, ánh mắt các đệ tử Cự Thần Tông lộ vẻ hoảng sợ.
Một cái linh đấu khổng lồ đột nhiên hé ra từ sau tầng mây buông xuống đại địa, kích thước miệng lốc xoáy rộng lớn, gần như che đậy một phần ba diện tích Cự Thần Tông!
Linh khí nhanh chóng hội tụ, dũng mãnh tràn vào đáy linh đấu, hóa thành những sợi trắng như thực chất, rót vào thiên linh trên đỉnh đầu Tiểu Mân Côi!
Một màn này quen thuộc biết bao!
Phòng trưởng lão kích động vạn phần, hai đầu gối đã bắt đầu run rẩy, thiếu chút nữa là phun nước mắt nước mũi!
Giống hệt với ngày xảy ra thú loạn ở Phục Hổ Đường!
Đại yêu giáp đen bất chợt giáng xuống từ trời cao, cắn nuốt linh khí khắp đại địa, thành công đột phá Khai quang kỳ rồi lập tức đè Hổ Tranh trên mặt đất!
Con khỉ chết tiệt!
Ta tới!
Từng sợi lông đỏ đậm đều dựng thẳng đứng, đáy lòng Tiểu Mân Côi bị dược khí châm lên một ngọn lửa, thiêu rụi sạch sẽ mọi rụt rè và lý trí trong đầu nó, khếch trương dục vọng bị nó che giấu sâu vô cùng!
Thạch Hầu còn đang liều mạng nhặt đồ ăn nhét vào miệng thì đột nhiên nhận thấy một luồng gió lạnh phà vào gáy!
Dược tính trong cơ thể đã tiêu tán không sai biệt lắm, ánh mắt nó chậm rãi khôi phục vẻ thanh minh, chỉ là nghi hoặc vì sao hôm nay mình lại đói như thế.
Không kịp đề phòng, một bàn tay lớn thình lình vươn đến từ phía sau hung hăng đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194885/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.