Đôi mắt kia của Chân Tiểu Tiểu như một ngôi sao, sáng lấp lánh trên trời cao đen nhánh, nhanh chóng soi thấu mọi dơ bẩn và ác niệm trong lòng Xư Lí Thần Quang.
Kỳ thật, hai lần hắn chịu pháp thuật phản phệ đều không có nửa xu liên quan với Chân Tiểu Tiểu, nếu không phải mình hành động theo cảm tính, nếu không phải mình ham lối tắt hóa giải kiếp số, hết thảy vận rủi vốn sẽ không phát sinh!
Cái nha đầu ngốc nhà ngươi!
Thế mà còn tưởng ta là người tốt?!
Tâm tình mâu thuẫn đến cực điểm, hỗn loạn đến không cách nào hình dung.
Tuy nhiên, đan dược cứu mạng thì tuyệt đối không thể cự tuyệt, Xư Lí Thần Quang cất bình dược vào lòng ngực, hít sâu một hơi, lúc này mới từ kẽ răng nặn ra một tiếng thật nhỏ……
“Cảm ơn…”
Sinh ra đã tôn quý, có từng cảm ơn ai? Nhưng khi hắn ngẩng đầu, người đó lại đã sớm nhảy nhót lẻn tới phía trước, theo sát bước chân Phòng trưởng lão lên núi hóng hớt!
Không hợp với thiếu nhi nha!
May là Tam Tam không ở đây.
Nhìn quanh bốn phía, phát hiện các đệ tử Cự Thần Tông đều là người trưởng thành, rồi quên béng mình mới vừa mười sáu, Chân Tiểu Tiểu không hề đắn đo, ló đầu ra từ trên vách núi đánh giá cảnh tượng bên dưới.
Xong đời!
Tiểu Chúc Chúc còn bị ném ở bên cạnh khe suối, được cái xung quanh hắn đều đóng băng, sẽ không bị con khỉ nào giẫm đạp.
Chẳng qua, vẻ mặt hắn hạnh phúc mà ngủ say giữa bầy khỉ nhốn nháo, hình ảnh kia … nhìn kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194881/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.