Hiệu suất làm việc của các đệ tử Cự Thần Tông phải nói là hết sức nhanh chóng!
Sau khi lôi Thạch Hầu đi, Phòng Thiên Lăng lập tức suất lĩnh vô số tu sĩ Ngưng khí kỳ mặc bạch y, bắt đầu dọn dẹp sạch sẽ đất đá lấp đầy khe núi.
Tuy rằng Khê Cốc Các bị huỷ hoại hoàn toàn, nửa bên vách núi sụp đổ, nhưng may mắn Tiểu Động Thiên chính là bảo địa tụ linh, không hề chịu lực lượng tự bạo của pháp bảo ăn mòn, ngọn lửa rượu tắt rồi, dòng linh tuyền trong động lại lẳng lặng buông xuống như bức rèm châu.
Trên mặt đất bị đốt trơ trọi dựng hai căn lều màu trắng.
Một cái cho Ngự Ma Quân, một cái cho Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc ở.
Phòng Thiên Lăng mang theo trái cây và hoa tươi đi thăm hỏi Xư Lí Thần Quang bị thương căn nguyên, vẫn còn nằm bò giữa giường.
Cuối cùng đã có thể nhân lúc hắn suy yếu mà len lén sờ tay nhỏ.
Ai!
Thế giới này chính là tuyệt vời như thế! Trái có Lý sư huynh, phải có Chu sư huynh!
Hai má nàng ửng hồng, vẻ mặt hưng phấn, trộm hương xong lại lập tức chạy như điên xuống dưới chân núi, mắt trừng thẳng ngơ ngẩn ngắm Tiểu Chúc Chúc nằm ngủ bên con suối.
Trong lòng hoàn toàn không có chút xíu mâu thuẫn lo âu về vấn đề, rốt cuộc phải lựa chọn mỹ nhân nào, tựa hồ dù có thêm một trăm người nữa, thì trái tim rộng lớn kia của nàng cũng bao dung cất chứa được.
Nhóm Ngự Ma Quân đứng cách đó xa xa, nhìn bong bóng hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194872/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.