Nắm tay đáng sợ của Tiểu Chúc Chúc rơi xuống cơ thể Thạch Hầu như mưa, đoạt đi pháp bảo treo đầy người nó, và cả bầu rượu xanh bích quỷ dị kia.
Phòng Thiên Lăng dẫn theo Ngự Ma Quân tiến lên bao vây, cầm trong tay trường côn và Lôi Thạch, giật Thạch Hầu tới trợn trắng mắt.
Chân Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua không trung, Tiểu Chúc Chúc lòng có sở cảm, nhảy lên giật lấy Hà Vân Sa Tán đang phun mây mù ra bốn phía biến ảo thành kết giới trên cao. Hung hăng hủy diệt máu tươi mà con khỉ tưới lên đó, rồi gập ô lại.
Trong khoảnh khắc ấy, sương mù dày đặc bao phủ toàn bộ khe suối nhanh chóng thối lui, tiếng kinh hô của đám người Phòng trưởng lão lập tức dũng mãnh tràn vào tai mọi người.
“Thiên Lăng! Thiên Lăng? Ở khe suối đến tột cùng là phát sinh chuyện gì?”
“Chân trưởng lão? Chân tiểu hữu, ngươi mạnh khỏe chứ?”
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Phòng trưởng lão đã đạp phi kiếm vọt tới trước mặt Chân Tiểu Tiểu, ngẩng đầu thấy lầu các biến mất, núi nứt đất lở, Tiểu Chúc Chúc ôm pháp bảo đầy tay, và tràn ngập trong không khí là … khói lửa khi rất nhiều pháp khí thượng phẩm tự bạo.
Lồng ngực nghẹn một ngụm máu, Phòng trưởng lão hung hăng tung cước đá vào đầu Thạch Hầu, lực đạo to lớn đến mức nghiền nát nham thạch dưới người con khỉ thành bột phấn!
“Con khỉ chết tiệt! Yêu nghiệt chết tiệt!”
Tổng hợp lại tất cả những gì mắt thấy tai nghe, Phòng trưởng lão rất nhanh là có thể đoán được đại khái ngọn nguồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194870/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.