Ban đêm.
Sao sáng đầy trời, không gian tựa hồ không quá mức u tối. Đêm ở Cự Thần Tông, yên tĩnh mà an tường.
Trong kẽ lá, chỉ có côn trùng ngâm nga, phía núi xa, chỉ có Chủ Phong Luyện Hỏa, còn rực lửa.
Chân Tiểu Tiểu hít thở đều đều, ánh trăng mờ nhạt soi chiếu, làn da trắng nõn của nàng trong veo lấp lánh như bạch ngọc.
Tiểu Chúc Chúc ôm chăn ngủ dưới giường, cái miệng nhỏ không ngừng bẹp bẹp: “Thịt … Thịt……”
Tiếng nói mớ lộn xộn không rõ, ngẫu nhiên còn phát ra vài tiếng than nhẹ không thể phân biệt: “Tiểu Tiểu……”
Nhưng vào một thời khắc nào đó, hai người trên giường dưới giường lại không hẹn mà đồng thời mở mắt!
“Tiểu Chúc…”
Chân Tiểu Tiểu chưa kịp gọi tên Tiểu Chúc Chúc, thì đột nhiên bị tên ngốc ôm vào lòng, dùng toàn bộ thân thể bao bọc nàng, nhanh chóng lao tới đá tung cửa phòng, bật cao nhảy ra ngoài ban công lơ lửng.
Nếu từ dưới khe suối đánh giá lên trên có thể thấy rõ ràng, ánh trăng bạc đã bị bóng dáng hai người ôm nhau đã che đậy một mảnh!
Oanh!
Ầm ầm ầm ầm!
Một giây ngay sau khi Tiểu Chúc Chúc và Chân Tiểu Tiểu thả người nhảy xuống, những ánh lửa lóa mắt lập tức bùng lên, cháy từ gác cao lan ra toàn bộ vách núi!
Nhất thời, liệt hoả hung mãnh bỏng rát hai mắt mọi người, khiến đám người Phòng Thiên Lăng vừa lao ra quân trướng dường như đánh mất thị giác trong giây lát!
Gió gào thét sắc nhọn, cả toà lầu gỗ lên trời cao nhanh chóng bị năng lượng nổ mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194865/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.