“Chơi chết nó! Cá sấu yêu giáp đen!” Mọi người khoa chân múa tay cổ vũ cho cá sấu ẩn huyết!
“Ta xem trọng ngươi nha!” Nhóm đầu trọc gào thét.
“Ai cứu phụ thân ta với?” Vũ Nhạc Vi khóc thút thít trong gió, đặc biệt mong manh yếu ớt.
Đúng!
Lão tử chính là muốn chơi chết nó!
Tiếng hò hét cuồng nhiệt của mọi người như mồi lửa cuối cùng, 'phanh', thiêu đốt một tia lý trí còn sót lại trong đầu cá sấu ẩn huyết!
Giờ phút này, trong mắt nó chỉ có chân dài trắng nõn, và mỹ nhân thiên kiều bá mị.
Oanh!
Cá sấu yêu bổ nhào lên trên lưng Kiếm Xỉ Hổ Tranh, hung hăng cọ xát.
Uy mãnh cường kiện, cơ bắp chồng chất như núi, toàn thân Hổ Tranh không một chỗ không thể hiện khí chất của bậc hán tử chân chính trong Thú tộc … Đầu tiên nó ngẩn ra, không thể tin nổi mà trợn trừng hai mắt đến tròn trịa, sau đó bộc phát ra một tiếng gào thảm thiết tê tâm liệt phế!
Ngao ngao ô!
Mây xanh xé toạc, cổ thụ đổ rạp, đàn đàn quạ đen đậu trên cành cây ngã ngửa trên đất, hộc máu không ngừng.
Ách……
Chân Tiểu Tiểu hụt bước lảo đảo, chấn kinh bởi hình ảnh không dám tưởng tượng trước mắt, ngã xuống đất không dậy nổi. Trên khuôn mặt tuấn tú của Tiểu Chúc Chúc, 'răng rắc' một tiếng, xuất hiện vô số vết nứt.
Bắc Tam Tam hút ngược ba ngụm khí lạnh lập tức giơ tay bịt mắt, một bên kêu to “Ta còn là cái hài tử oa”, một bên xuyên qua khe hở ngón tay liều mạng đánh giá cảnh tượng đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194840/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.