Chương trước
Chương sau
Một vạn pháp tệ bay vào không trung kia trực tiếp vây chặt lấy Cữu Tử Mặc vẫn đang khiếp sợ, linh khí nồng đậm tràn ra, cực lực bổ khuyết chỗ thiếu hụt trong đan điền hắn.
“Mẹ nó! Siêu siêu siêu … Siêu giàu!”
Quần chúng ăn dưa nói chuyện cũng bắt đầu lắp ba lắp bắp.
Bởi vì mọi chuyện hôm nay, đã một lần nữa điên đảo thường thức của bọn họ.
“Nàng nàng nàng … Nàng còn giả nghèo, còn lừa chiến công của chúng ta!” Cao Hiên bịt cái mũi, lên án sự dã man tàn bạo của Chân Tiểu Tiểu, tức phát khóc mà không khóc ra tiếng nổi. Phải biết rằng, Hồng Sí Phi Ưng trong Hắc Tháp có thể dùng pháp tệ để đổi lấy.
Sớm biết Chân Tiểu Tiểu có tiền như thế, vậy muốn đan làm quỷ gì? Đánh cướp tiền của nàng trước tiên mới đúng!
“Nhanh lên, ấn cái dấu tay, một vạn pháp tệ, ban chức trưởng lão Phi Long Quan cho Chân Tiểu Tiểu, khi các đệ tử yết kiến đều phải hành đại lễ.”
Thấy Cữu Tử Mặc ôm một đống tiền rồi đực ra, Chân Tiểu Tiểu lại nâng cao tiếng nói.
Thái độ không cho phép cự tuyệt này tựa hồ không có nửa cọng lông quan hệ với “quyên”, xét bản chất thì không khác gì lúc đánh cướp Bạch Tháp.
Ngẫm một chút, không có Quan chủ toạ trấn, treo danh hào trưởng lão, ngày sau Bắc Tam Tam nhìn thấy mình còn phải hành lễ, Chân Tiểu Tiểu lập tức cảm thấy chủ ý của mình thật quá tuyệt vời, eo cũng không khỏi mà ưỡn càng thẳng. Loại đặc quyền như vậy còn thú vị hơn trực tiếp diệt tông nhiều.
Lời của Châu Thượng Nhân quả đúng.
Chỉ khi đối mặt với các đệ tử Phi Long Quan không đủ năng lực phản kháng, Chân Tiểu Tiểu mới có thể “hài hòa” chung sống.

Nếu lúc nàng tới Quan chủ và các trưởng lão đều ở trong quan, há có thể dễ dàng mặc kệ nàng tác oai tác quái li kinh phản đạo như thế? Nhưng nếu mạnh mẽ trấn áp, thì kết cục cuối cùng, tất là tông hủy người điên…
“Đợi ta thành trưởng lão, tự nhiên sẽ lo nghĩ cho cơ nghiệp của chính mình, khai sơn truyền đạo. Cho bản trưởng lão thời gian mấy ngày, ta dọn sạch đám nhãi con tiểu cá sấu không nghe lời đó!”
Cái gì?
Dọn sạch?
Nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ thần thái phi dương của Chân Tiểu Tiểu, lại nhìn nhìn Thú vương còn hùng tráng hơn lão đại đầm lầy tận ba vòng dưới chân nàng, và nhóm thú con với vẻ mặt trung trinh vây quanh Thú vương giáp đen……
Các tu sĩ Phi Long Quan đột nhiên kinh ngạc phát hiện, khát vọng tự do đã lâu, hiện đang ở trước mắt!
Chớp mắt, nữ đạo tặc hóa thân thành chúa cứu thế!
Thân trên thân dưới, đều tràn đầy sự thần thánh và từ ái!
Cơ thể Cữu Tử Mặc chợt run một chút, dưới đáy mắt tro tàn bỗng dưng xuất hiện vẻ giãy giụa. Tâm ma của hắn, hơn phân nửa là vì tự trách bản thân không thể dẫn dắt các đệ tử trong núi thoát khỏi vòng vây cá sấu yêu, mà một câu vừa rồi của Chân Tiểu Tiểu, lại trợ giúp hắn chém bỏ ma chướng!
Hai mắt sáng ngời của Chân Tiểu Tiểu tiếp tục quét ngang toàn trường.
“Còn sau khi mở ra thông đạo nối liền Phi Long Quan với ngoại giới, tự nhiên là các ngươi muốn làm gì thì làm đó. Muốn trả lệnh bài về nhà cũng được, muốn tiếp tục ở lại tu luyện cũng được.”

“Có điều, ta khuyên các ngươi lựa chọn điều sau, tuy rằng nơi này đã nghèo đến cùng cực khố rách áo ôm, nhưng tốt xấu gì vẫn là nơi các ngươi từng dùng mồ hôi và máu để bảo vệ, là nơi cùng trải qua sinh tử với các ngươi. Có bạc nào không thể kiếm được? Pháp bảo nào không thể mua mới? Bình tâm lại, kiên nhẫn chút, theo Chân trưởng lão của các ngươi khắc khổ tu luyện! Vạn nhất có một ngày Quan chủ và đám trưởng lão cũ đáng chết kia trở về, các huynh đệ còn có thể xông lên, đánh bọn họ tới tan đàn xẻ nghé, xiên tất cả như xiên heo, nướng ở sau núi nha!”
Bang!
Một tiếng giòn vang, không chút do dự, Cữu Tử Mặc lập tức ấn dấu tay đỏ tươi thứ hai của mình xuống tờ giấy vàng, hoàn thành khế ước.
Chân Tiểu Tiểu đã nói trúng ma nghiệt ẩn giấu sâu nhất trong lòng hắn!
Sư phụ!
Các sư thúc!
Với tu vi của các ngươi, nếu ra tay, nhất định sẽ không để các đệ tử chịu đựng cảnh nguy ngập trong thú loạn, sống không bằng chết tận sáu năm như vậy!
Các ngươi cho rằng ta không biết? Ta biết hết, các ngươi đột nhiên trốn đi, không phải là vì một lời tiên đoán gì đó hay sao?!
Đi thì đi đi, còn sợ căn cơ bị hủy, dọn sạch hơn phân nửa của cải trong quan mới biến mất.
Mấy năm nay, ta cùng với Bắc sư đệ sống thật khổ oa, ta hận các ngươi!
Phong Chân Tiểu Tiểu làm trưởng lão của Phi Long Quan, ta chuẩn! Các ngươi nhìn xem, đệ tử tông ta mới gặp nàng có mấy ngày, đã bị chỉnh tới thê thảm như thế!
Có thể tưởng tượng, đến khi các ngươi lộ diện, tuyệt đối sẽ biến thành heo quay, bị treo ở sau núi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.