Ngọn núi nơi Thất Diệp Cốc tổ chức thí luyện, có một đình nhỏ tinh xảo sừng sững giữa mây mù. Năm vị tiên nhân ngồi xếp bằng trong đình, vạt áo lay động theo gió. 
Trong năm người, ông lão có chòm râu dài nhất họ Nguyên tên Phong. Chính là Đại trưởng lão của Thất Diệp Cốc, am hiểu bày trận, ánh mắt cơ trí của hắn đảo qua các thiếu niên đang tụ tập dưới chân núi, lập tức dừng lại trên hai người. 
“Hai đứa bé kia không tệ, một đứa có huyết mạch của đệ tử bản tông, một đứa có căn cơ, đã tu luyện tại nhà.” 
Hai người được Nguyên Phong Đại trưởng lão điểm danh, một người là thế tử dòng chính của Việt gia ở thành lớn, người kia là thiếu nữ họ Dương, xuất thân nhà nông, lại được một tu sĩ luyện thể thần bí chỉ điểm. 
“Xác thực dều là hạt giống tốt.” Lão đạo mặc áo choàng vàng gật gật đầu, vẻ mặt cực kì cao ngạo, lúc ngẩng đầu, hai lỗ mũi lớn chiếm nửa khuôn mặt: “Chẳng qua lần này, lão phu chỉ lấy người có duyên với đan đạo!” 
Ngay lúc năm vị tiên trưởng nói chuyện, trên bình nguyên, mấy ngàn thiếu niên trong độ tuổi phù hợp đã bắt đầu ra sức leo lên ngọn núi thí luyện, nếu tới đỉnh núi trong vòng năm canh giờ, là có thể từ phàm nhân lột xác thành tiên đồng! 
Trong khi trận thí luyện của các đệ tử diễn ra khí thế hừng hực ở Thất Diệp Cốc, Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc lại hưng phấn ngồi xổm trước một cái nồi lớn. 
Tuy rằng từ sâu trong rừng thường thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thu-trieu-hoang/1194590/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.