Ta không chỉ muốn ngươi nắm thiên hạ trong tay, ta còn muốn ngươi vì ta mà nắm lấy thiên hạ. 
Tám năm trước tại đô thành Tây Châu ngươi cứu ta ra khỏi cảnh ngộ không khác gì súc sinh, ngươi chính là ánh sáng ấm áp duy nhất trong sinh mệnh của ta. 
_____ 
Tính cảnh giác của Lý Nhược Phi sắc bén giống như dã thú, cho dù đang ngủ, chỉ sợ mình vừa mới đến trước giường đã bị đao cắt đứt yết hầu không chút lưu tình. 
Lần trước ngắm nhìn vẻ mặt lúc ngủ của Lý Nhược Phi cũng là thừa dịp hắn bệnh nặng, lúc ấy bản thân không nhịn được khẽ lén hôn hắn. 
Còn lần này? 
Tác dụng của mê dược, Lý Nhược Phi ngủ dị thường yên lặng, không hề phòng bị, hơn nữa thân thể còn xích lõa. 
Nhịn không được khẽ vuốt ve, dưới ánh nến thân thể thiếu niên tựa như khối ngọc trong suốt, đường cong thân thể xinh đẹp không ai sánh bằng cùng khung xương thon dài, thắt lưng tinh tế mềm dẻo, bờ mông căng mịn, thân thể này sạch sẽ như vậy, ngây ngô như vậy, thậm chí còn lộ ra khí chất cấm dục. 
Phó Hoài Xuyên khố hạ trướng đến phát đau. 
Trái lại thở dài, đến bên y quỹ (tủ quần áo) tìm y phục của Phó Hình Giản, đơn giản giúp Lý Nhược Phi mặc vào. 
Ôm hắn nằm xuống. 
Luyến tiếc thổi tắt nến, cúi người khẽ hôn lên bờ trán nhợt nhạt. 
Lại bị nanh sói chạm vàng hắn đeo trên cổ cấn phải, tinh tế nhìn, gốc nanh sói dùng vàng bện chặt, bên trên khắc một chữ “Vũ” nho nhỏ, đã có phần mờ đi, nanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thien-ha/111410/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.