Vân Thi Ca cuối cùng cũng không chịu nổi, cô đi vào nhà vệ sinh và nôn hết những thứ mình có thể nôn ra. Cuốicùng cũng dễ chịu một chút nhưng đầu óc không hề tỉnh táo chút nào.
Lục Hắc Thần tên cầm thú, thấy người gặp nạn mà vẫn ung dung như không. Lúc tỉnh táo thì cô không giám làm gì hắn, còn lúc say gan cô còn to hơn gan trời.
Vân Thi Ca hùng hổ bước ra:“Lục Hắc Thần”. Nghe thấy có cô gái dám gọi thẳng tên Lục Hắc Thần mọi người không khỏi ngoái đầu lại xem, cô gái này là bạn gái của Lục Hắc Thần, bọn họ mới cảm thấy đây là chuyện bìnhthường.
Nhưng đâu chỉ có thế.
-“Lục Hắc Thần, tên cầm thú đội lốt người”.
Lục Hắc Thần khẽ nhíu mày, anh chỉ định chọc cô gái này một chút, ai ngờ lúc say cô còn giám...
Cô gái này, có chút thú vị.
Mọi người thấy câu đầu tiên của Vân Thi Ca là bình thường nhưng câu sau đó, thìthật sự là không bình thường.
-“Đồ vô nhân tính”.
Vân Thi Ca đang hùng hồn chửi Lục Hắc Thần thì đằng sau một bàn tay to lớn kéo cô vào trong lồng ngực, Lục Hắc Thần nói nhỏ vào tai cô:“Em to gan thật”.Rồi mang cô ra ngoài. Vân Thi Ca ra sức dãy dụa, nhưng với sức lực của Lục Hắc Thần thì cô có dãy dụa cũngkhông thoát.
-“Lục Hắc Thần thả tôi ra, thả ra, anh muốn giết người diệt khẩu sao, tôi liều mạng với anh”.
Lục Hắc Thần ném Vân Thi Ca vào ghế lái phụ rồi vòng qua ngồi vào ghế lái.
Trời đất đối với Vân Thi Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thi-ca-em-la-cua-toi/47287/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.