Tình thế này hết sức căng thẳng rồi. Bởi vì ai cũng cho rằng Diệp Lạc Hy muốn đem chuyện hôm nay trở thành một trò vui. Nhưng nếu như bên nào thắng thì sĩ diện của bên còn lại đều bị hạ thấp xuống. Tất cả đều không đáng. Vậy phải làm sao?
Bầu không khí đang vui vẻ, lại bị tình thế trước mắt làm cho người ta cảm thấy có mấy phần ngột ngạt.
“Ai nha, nãi nãi, người cứ vội làm gì? Ta chơi còn chưa đã ghiền mà.” Nàng vui vẻ nói nhỏ cho cô cô nghe.
Mà trên kia, dường như Ngọc Thanh Nguyên cũng đã đọc ra suy tính của tiểu nữ nhà mình. Thảo nào cái hôm đứa nhỏ này đến thăm ông đã mang đến Hỗn Độn Châu, nói rằng nó đặt ở đâu cũng không an tâm bằng đặt ở trong tay Ngọc Thanh Nguyên. Hóa ra, linh bảo thần châu thuở Hồng Hoang này được nàng đem làm quà mừng đại hôn của ông, tất cả đều đã có chủ ý hết rồi.
Bạch Dao Quang cũng chỉ có thể cười trừ đầy bất lực, bảo nàng là một đứa ngỗ nghịch bày trò. Đã vậy còn dạy hư mấy điệt nhi nhà nàng nữa cơ đấy.
Nàng cười nói: “Thử thách thứ ba.” Ngón tay nàng bật ra một dải lụa màu đỏ rất đẹp. Nàng mỉm cười nhìn Ngọc Thanh Nguyên, hỏi rằng: “Ta lấy lụa hồng làm thử thách. Nếu ngài có thể từ trên tay ta đoạt xuống lụa này, liền có thể rước tân nương vào cửa. Ngài liệu có dám tới hay không?”
Ngọc Thanh Nguyên, Thái Thượng Lão Quân, Linh Bảo Thiên Tôn, Bạch Trần Việt, Bạch Dao Quang và bốn vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366629/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.