“Thiên Tư Tư, ngươi vẫn còn chưa biết tội, ngược lại còn muốn hại Lạc Hy thượng thần sao?” Thiên Đế lạnh lùng nhìn bào muội mà lão ấy yêu thương biết bao nhiêu, nay lại biến chất thành ra thế này. Rõ ràng lúc nhỏ nàng được phụ mẫu dạy dỗ khá nghiêm khắc, lớn lên có các ma ma quản giáo nghiêm ngặt, tính tình chưa từng tệ hại đến thế. Cớ sao mà…
Hắn cảm thấy sai lầm biết bao nhiêu đi. Nếu như Lạc Hy thượng thần ra đời sớm hơn Thiên Tư Tư một ngàn năm, lão nhất định sẽ gửi cái bào muội này đến chỗ nàng ta tầm sư học đạo. Đồ đệ của Lạc Hy thượng thần vừa lễ phép, vừa hiểu chuyện, lại ngoan ngoãn biết bao nhiêu. Đến cả cái lão khó tính như Hỏa thần cũng muốn nhận bát đồ đệ nhà nàng ta làm con thừa tự, thật đúng là sư phụ tốt thì dưỡng ra đồ nhi tốt biết bao.
“Thiên Tư Tư, ta thấy Lạc Hy thượng thàn thật sự quá nhân từ cho ngươi rồi. Ngươi hại nàng đình trệ tu vi, lịch kiếp tự chữa vết thương hai lần trước khi là thượng thần. Ngươi còn gây ra bao nhiêu tội tác như vậy, bao nhiêu sinh mệnh vô tội đã chết dưới tay ngươi rồi cơ chứ?!”
“Nếu như đổi lại người đó là ta, ta nhất định sẽ giết chết ngươi rồi ném vào Hỏa Diệm. Vậy mà người ta năm lần bảy lượt dung túng ngươi, ngươi vậy mà không biết hối cãi, còn dám dùng cả Đả Tiên Pháp đến giáo huấn người ta thì chớ, còn giáo huấn sai người. Bổn quân chính là thấy ngươi được nuông chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366614/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.