A Viên tò mò, lết nhanh về phía nàng, đôi mắt ngây thơ của đứa trẻ bốn tuổi hết nhìn đám đồ đệ của Diệp Lạc Hy đang đòi Ma Long mở đại tiệc ăn mừng, lại nhìn đến vị sư phụ trong mắt có ba phần bất lực, bảy phần cưng chiều với đám nhóc tỳ nhà mình mà tò mò hỏi: “Biểu thái bà. Ngươi nói đó chính là đám tiểu tử mà ngươi nuôi dưỡng sao? Rốt cuộc thì dù cho chúng có đến từ nhiều chủng tộc khác nhau, trong mắt ta thì, cũng chẳng khác ta là mấy.”
Diệp Lạc Hy chỉ gật đầu hai cái, nói: “Tất cả chúng đều là do đích thân ta dạy dỗ, có những đứa nhỏ lại được ta nuôi dưỡng từ khi mới lọt lòng. Dù ta không có tình nghĩa sinh thành, nhưng cũng xem như quãng thời gian dưỡng dục chúng suốt một ngàn một năm qua đã đủ khiến cho ta xem chúng như hài tử của mình.”
A Viên nhìn nàng, đứa trẻ bốn tuổi ngây ngô hỏi nàng: “Vậy nếu như theo lời ngươi nói, nếu phụ mẫu ta không quay lại, có phải chăng ngươi sẽ xem ta giống như chúng, đều cho rằng ta là trẻ con do ngươi nuôi dưỡng không?”
Nàng nghe nó nói như vậy, không nhìn đứa trẻ ấy, chỉ đáp: “Đệ là nhi tử thân sinh của di nương ta. Đệ chính là biểu đệ của ta, dù cho có câu “biểu tỷ như sinh mẫu”, nhưng ta cũng không thể trở thành sinh mẫu của đệ được. Hãy nhớ thật kỹ, a nương đệ chính là Nữ Oa thần quân, còn phụ thân thân sinh của đệ chính là Khang Tư thượng thần.”
Đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366597/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.