Nguyên Thủy Thiên Tôn, Linh Bảo Thiên Tôn và Thái Thượng lão quân chính vì uy áp này của Diệp Lạc Hy mà đã muốn xuất hiện từ lâu rồi. Nhưng mà, bọn ông còn chưa kịp cứu chất nữ nhà mình thì đã có kẻ hẫng mất tay trên. Quả nhiên vẫn là đám hiền tế nhanh hơn các ông một bước, thay cháu gái của các ông trút giận. Mà màn trút giận này, khiến các ông thật sự mãn nhãn vô cùng.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn. ” Diệp Lạc Hy nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên tôn xuất hiện, nàng cung kính cúi đầu hành lễ.
Thế nhưng, Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa đáp xuống trước mặt Diệp Lạc Hy đã vội đỡ nàng đứng dậy, nói rằng: “Đã nói với con bao nhiêu lần rồi chứ? Nha đầu ngốc, ta là gia gia của con kia mà!”
Diệp Lạc Hy ngẩng đầu, khẽ tròn mắt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn. Ông càng đắc ý, thần giao cách cảm với nàng mà nói rằng: tại vì cháu cứ khước từ vị gia gia này là ta, cho nên hôm nay trước khi cháu ra trận, ta muốn công cáo cho cả thiên hạ cùng biết, cháu chính là chất nữ của ông.
Diệp Lạc Hy: “…” Gia gia, cháu hiểu vì sao năm đó nãi nãi lại ngoan ngoãn như vậy mà chui vào Cửu Trùng Thiên làm hậu rồi.
Lão khẽ cười, tâm đắc: Chất nữ, cháu quá khen gia gia ta rồi.
Nàng đen mặt luôn. Quên mất là bản thân nàng còn đang dùng thần giao cách cảm với lão a.
Cho nên, nàng cũng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền, cúi đầu gọi lão một tiếng: “Gia gia.”
Chỉ chờ có thế, Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366542/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.