Những đường hoa văn cổ ngữ đỏ đen chạy dọc chạy ngang tán loạn cơ thể Diệp Lạc Hy, dường như đang cố tình giúp nàng hấp thụ ma khí của Thiên Ngạc.
Một thời thần trôi qua, sắc mặt của Diệp Lạc Hy dường như đang càng ngày càng trắng. Đột nhiên, từ giữa mi tâm của Diệp Lạc Hy, xuất hiện một bông hoa sen đỏ tươi như máu, phản chiếu ánh sáng kỳ dị, bao khắp cơ thể của nàng. Ma Thần Kiếm xuất hiện trước mặt Diệp Lạc Hy, phảng phất bóng hình của hai người, một nam nhân một nữ tử. Hai người họ trái phải ngồi xếp bằng sau lưng Diệp Lạc Hy, đặt tay lên vai nàng, giúp nàng hấp thụ ma khí.
“Phụ thân? Nương?” Diệp Lạc Hy đưa mắt nhìn hai người họ, đầy khó khăn gọi.
Nhưng họ không trả lời, chỉ một lòng tâm tâm niệm niệm giúp nàng áp chế ma khí.
Thời gian trôi qua chừng một nén nhang, sự hỗn tạp trong cơ thể của Diệp Lạc Hy được trấn áp một cách triệt để, kinh mạch lưu thông, cảm thấy sảng khoái. Nội lực từ bên trong Diệp Lạc Hy mạnh mẽ tỏa ra xung quanh, đốt cháy và đá văng tạp chất đã nhuộm đen cả người nàng.
Linh khí tứ phương tụ về, giống như lượn lờ bao quanh Diệp Lạc Hy, trở thành một thứ nước thuần khiết, gội rửa cho tấm thân của nàng.
Nàng mở mắt ra, ánh mắt ánh lên màu vàng hoàng kim, hệt như ánh mắt của Thiên Ngạc. Nụ cười của Diệp Lạc Hy trở nên hài hòa hơn bao giờ hết. Chính khoảnh khắc này, Diệp Lạc Hy đã biết, cảnh giới thành tiên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366467/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.