“Hẳn đây không phải là chuyện duy nhất ngươi muốn nhờ vả ta đúng không?” Diệp Lạc Hy hỏi Độc Giác Thú: “Chiêu luyện binh bất lộ tướng này của ngươi quả thật là rất hay, có thể khiến A Cửu không chỉ đột phá liền chín cấp, mà còn có thể hóa thành chân thân, đúng là lợi hại. Tuy nhiên, nếu như ngưoi đã có dự tính trong lòng như vậy rồi, hà tất gì phải tới tìm ta, trong khi ngươi có thể im lặng hành động theo ý của ngươi. Mà điều quan trọng hơn ta muốn hỏi ngươi, ngươi có cơ sở gì để tin tưởng rằng ta sẽ đem viên hạch ma mà ngươi nói đó giao cho A Cửu mà không khoe khoang với thiên hạ rằng ta có thể giết chết Độc Giác Thú có ba viên hạch ma trong người?”
Độc Giác Thú nhìn nàng hồi lâu rồi mới nói: “Ta đã quan sát ngươi từ rất lâu rồi. Ngay khi ta vừa mở mắt tỉnh dậy, ngay khi ta biết được sự tồn tại của A Cửu và trận chiến giữa ngươi, Xà Nữ vào ba trăm hai mươi năm trước, ta đã quan sát ngươi. Cách ngươi làm việc, các ngươi đối đãi với mọi người ra sao, và cả cách ngươi bảo vệ những người bên cạnh ngươi ra sao, ta đều đã nhìn rõ rồi. Hơn nữa, ngươi có thể vì A Cửu mà bị đình trệ mất một trăm năm tu luyện, lại phải chịu một kiếm của Kim Sí Điểu mới có thể xin được độc của hắn về cho A Cửu luyện độc căn. Ta còn điều gì để nghi ngờ ngươi sao?”1
Diệp Lạc Hy sững người. Nàng không nghĩ được rằng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366372/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.