Một kích này của Quân Cửu, lực đạo đủ mạnh để đâm thủng lớp giáp mà xưa nay ả luôn tự hào. Hơn nữa, độc của ả lại bị khắc chế bởi độc của Quân Cửu. Ả biết loại độc này, nó chính là độc của Kim Sí Điểu.
Một kích của Quân Cửu chỉ phá hủy được giáp chứ không đụng được đến chân thân, nhưng chân thân của ả lại bị chính độc của Kim Sí Điểu độc đến phun cả máu. Quân Cửu xoay kiếm, muốn đâm ả thêm một cú nữa thì bất ngờ, Quân Cửu bị đuôi của ả quất mạnh đến mức bay ngược ra.
Lực đạo rất mạnh, Quân Cửu bay đến độ bản thân đập mạnh vào một tảng đá, khiến tảng đá lớn sau lưng vỡ nát. Nàng khẽ thở phào, may mà nàng đã tu đến cảnh giới linh thần, và hiện tại nàng có thần lực hộ thể. Nếu như không phải nàng gặp sư mẫu sớm một chút, sợ rằng một đuôi quất kia có thể khiến nàng chết tươi tại chỗ.
Lúc này, từ trên đầu nàng xuất hiện một đạo ánh sáng. Là năng lực chữa trị cùng chúc phúc của Hiểu Hiểu. Nó đến kịp lúc chưa từng có, chỉ trong vài lần hít thở, Quân Cửu đã hồi phục lại vết thương do va đập mà thành, đồng thời cũng thanh tẩy được chướng khí của Xà Nữ bám lên người nàng.
“Ngươi!” Xà Nữ nhìn đạo ánh sáng kia, lại nhìn đến Bạch Hiểu Hiểu đứng cách đó xa nhất. Ả ta liền nhíu mày. Tát Mãn tộc? Đồ đệ của ả tiện nhân đó có Tát Mãn Tộc?
Tát Mãn Tộc xưa nay luôn bị xem là kẻ yếu đuối, chỉ dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366363/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.