Dưới sự dẫn dắt của Hạ Hàn Không, mười hai người bọn họ cuối cùng cũng đến được vị trí của Chu Thành và Lục Bắc Quân. Lúc này, Lục Bắc Quân đã bị thứ gì đó đâm rồi bị thương nơi cánh tay phải, máu hắn nhỏ ròng ròng. Nhưng bộ dáng của Lục Bắc Quân vẫn không quên bảo vệ cho Chu Thành đã bị thương ở đầu, bất tỉnh tự lúc nào không hay.
Cách đó không xa, một sinh vật to lớn, đôi mắt đỏ ngầu trong đêm tối, lóe lên ánh nhìn tức giận nhìn hai huynh đệ bọn họ, chuẩn bị đánh tới. Ngay lập tức, Hạ Hàn Không bay vụt qua, tóm lấy Chu Thành và Lục Bắc Quân, bay trên cao.
“To gan! Dám đả thương huynh đệ của lão tử! Lão tử liều với ngươi!” Lam Hạo nóng tính, định lao đến cùng đối phương giáp chiến thì An Nhiên đã kéo áo hắn lại, tránh cho đôi bên cùng xảy ra xung đột không đáng tiếc.
Nhạc Tử Liêm phóng ra một quả cầu lửa màu xám trắng về phía đôi mắt đỏ lòm kia, hiện rõ một hình thù đầy lông lá, thân ngàn vạn trượng, người nặng ngàn cân, sức mạnh ghê gớm như vậy, chính là Vượn Titian thống lĩnh cấp sáu. Nhưng phía sau nó không chỉ có một mình con vượn này, mà còn rất nhiều con vượn khác, còn nào cũng phải đạt đến cấp chiến tướng trở lên.
“Thiên hạ có ngàn cơ quan, sao thập ca cứ nhằm cái này mà đạp cơ chứ?” Bạch Hiểu Hiểu đỡ trán, không nói nổi thành lời.
“Tứ đệ, có bao nhiêu con vượn titian ở đây?” Kim Mặc Nghiên gọi lớn về phía Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366358/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.