Mẫu thân của Triển Thu Dương là Nguyệt Tinh Âm. Bà ấy là chủ nhân đời trước của Diệm Linh Đường. Sau khi gả cho Triển Thu Lương, bà ấy đã nhường lại vị trí này cho đệ đệ song sinh của mình là Nguyệt Tinh Minh.
Sau khi Nguyệt Tinh Âm qua đời vì bạo bệnh, Nguyệt Tinh Minh đã trở nên vô cùng kiệm lời, ít nói, khác hẳn tính tình của hắn trước đây. Khi còn tại vị hay là đời trước, Diệp Lạc Hy cũng chưa từng gặp Nguyệt Tinh Minh. Nhưng theo cái nhìn nhận của mình thì Diệp Lạc Hy cảm thấy hắn ta là một thiên tài.
Đồng nữ và đồng nam đưa Diệp Lạc Hy bước vào chính điện, nàng nhìn thấy những vị khách khác ở đây. Có cả những người mà nàng quen, có những người mà nàng còn chẳng biết là ai. Có vẻ 300 năm qua, trên Thiên giới lại có thêm nhiều nhân vật cộm cán nữa.
Diệp Lạc Hy chầm chậm rải bước vào bên trong thần điện, nhìn về phía những Diệm Linh Quả vẫn chưa nở rộ hoàn toàn.
“Tiên nữ, ngươi làm rớt đồ này.” Một giọng nói vang lên từ đằng sau lưng Diệp Lạc Hy làm nàng chú ý.
Người này là Lý Na Tra. Hắn nhìn nàng, mang theo vẻ lạnh lùng và hơi… xa cách. Nàng nghe nói, từ sau khi nàng qua đời, Lý Na Tra thay đổi tính tình một cách đáng sợ. Hắn ta lạnh lùng hơn, tàn nhẫn hơn và chẳng biết gì về sự vị tha cả. Người ta nói, Lý Na Tra bây giờ đã không còn là cậu bé đáng yêu, ngây thơ năm đó mà cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/1936844/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.