Hai người Lam Hi Thần và Ngụy Vô Tiện cùng tập trung thiền định trong ao lạnh, có lẽ vì vậy mà không ai nhận ra rằng thời gian một ngày đã nhanh chóng trôi qua.
Lam Vong Cơ cầm bình dưỡng hồn dược đi đến bờ ao, nhìn thấy hai người đều khỏa thân, lại dựa rất gần nhau, nhìn kiểu gì cũng thấy vô cùng thân mật, tuy đã có chuẩn bị trước nhưng trong lòng vẫn không khỏi dâng lên cảm giác chua chát. Nhưng hắn cũng biết rằng bản thân lúc này không thể quấy rầy - tái tạo kim đan luôn là một việc rất quan trọng. Nếu xảy ra chuyện gì, dù trong hai người ai bị thương, hắn cũng không muốn nhìn thấy.
Hắn không còn cách nào khác đành đặt bát thuốc vừa rót xuống mép ao, phủ lên chút linh lực để giữ ấm, nhìn một lúc rồi mím môi quay người rời đi.
Khi trở lại Tĩnh Thất, Lam Vong Cơ liền thấy một Ngụy Anh đang mỉm cười nhìn hắn :
" Lam Trạm, bọn họ thế nào rồi!? "
Lam Vong Cơ không trả lời mà bước nhanh tới ôm chặt lấy y.
" Sao, sao vậy? " Nguy Anh ngừng cười, thận trọng hỏi :
" Có chuyện gì không ổn sao? "
" Thuận lợi. " Lam Trạm lắc đầu.
" Vậy thì ngươi có tâm sự gì hả? "
" Không có gì. "
Lam Trạm tựa hồ không muốn nói, nhưng một lúc sau, hắn rốt cuộc không nhịn được hỏi :
" Ngụy Anh, nói cho ta biết, nếu là ngươi, ngươi có thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-mac-tien/3566929/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.