(2)
Lam Hi Thần mang theo thuốc đã sắc xong trở lại Hàn Thất, thứ hắn nhìn thấy đầu tiên khi bước vào chính là khuôn mặt đang ngủ bình yên của Ngụy Vô Tiện. Y tựa hồ ngủ rất ngon, Lam Hi Thần nghĩ.
Trạch Vu Quân nhẹ nhàng đặt bát thuốc xuống bàn rồi ngồi vào chiếc ghế bên cạnh giường, đưa tay vuốt ve lên má, vuốt ve lên đôi môi hơi hé mở của Ngụy Vô Tiện. Bất giác hắn đã cúi đầu xuống...
Hắn biết mình không nên như vậy, hắn cũng biết mình không có tư cách làm điều này, nhưng Lam Hi Thần hắn thật sự không thể kiềm chế được. Người mà hắn ngày đêm mong nhớ những năm nay, giờ đây đã ở ngay trước mặt hắn, ở trong tầm tay hắn. Lam Hi Thần đã chờ đợi quá lâu, khi người ấy thực sự xuất hiện, hắn không thể nhịn được nữa.
Nhưng khi tới gần hơn, hắn lại không dám. Lam Hi Thần cuối cùng thu người lại, ngón tay dừng trên đôi môi của Ngụy Vô Tiện chốc lát cũng rời đi.
Lam Hi Thần lặng lẽ ngồi trên ghế, điều chỉnh hơi thở vốn đã nhẹ nhàng của mình, say mê nhìn Ngụy Vô Tiện. Hắn không muốn làm gì, cũng không cần làm gì, chỉ cần được nhìn y như bây giờ, thế là đủ rồi.
Không biết qua bao lâu, Ngụy Vô Tiện tỉnh lại, hắn cảm giác được bên cạnh dường như có người, quay lại liền nhìn thấy một bóng người. Hắn dụi dụi mắt lần nữa mới có thể nhìn rõ :
" Trạch... Trạch Vu Quân? "
" Ngụy công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-mac-tien/3566917/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.