(1)
Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Mỗi lần đến ngày giỗ của Di Lăng Lão Tổ, Hàn Thất dường như lại trở nên vắng vẻ hơn ngày thường.
Một người thân mang bạch y lặng lẽ ngồi trước chiếc bàn nhỏ, tư thế đoan chính, tấm lưng thẳng tắp:
" Ngụy công tử, nếu là những năm trước, cho dù không ở cùng nhau, ta cũng biết Vong Cơ cũng sẽ cùng ta nhớ đến ngươi. "
Lam Hi Thần một lần liền uống cạn thứ rượu trong chén, thật sự không có một chút lễ nghi nào của một vị Tông chủ, đây là điều cấm kỵ, nhất là ở Vân Thâm. Nhưng ai sẽ kiểm tra nơi ở Tông chủ Lam gia?
Hơn nữa cho dù chúng đệ tử Lam gia không biết tại sao, nhưng bọn họ đều ngầm chắc chắn Tông chủ hàng năm đều sẽ đóng kín cửa, ở một mình vào ngày này.
Trạch Vu Quân lại rót đầy rượu vào chén, thì thầm:
" Đáng tiếc năm nay chỉ có mình ta, Vong Cơ hình như cuối cùng cũng tìm được định mệnh của mình rồi. "
Kể từ khi gặp Mạc công tử, Lam Vong Cơ đã luôn ở bên cạnh hắn. Tuy rằng Vong Cơ bình thường vẫn không có bất kì biểu cảm gì trên mặt, nhưng Lam Hi Thần có thể thấy y đã vui vẻ hơn, vui vẻ hơn mười ba năm trước rất nhiều. Lam Hi Thần cũng muốn như vậy, cũng muốn vui vẻ như thế nhưng hắn cuối cùng vẫn là không làm được...:
" Ta cũng từng nghĩ xem liệu mình có thể lại gặp được một người giống như ngươi không? Có thể lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-mac-tien/3566916/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.