Diệp Lưu Vân cũng không để ý, đôi bên chỉ là đùa giỡn mà thôi, cho nên hắn cũng cười cười. www..co M "Ây, cái Kim Đồng tiểu tử kia, nói nửa ngày rồi mà ngươi vẫn không dám lên sao?" Nữ binh đối diện cũng thấy Diệp Lưu Vân rất đẹp trai, nên cố ý muốn chọc hắn ra tay. "Ngươi xác định muốn ta ra tay ư? Ta sợ đến lúc đó ngươi lại hối hận đó!" Diệp Lưu Vân vừa ăn vừa cười nói. "Khoác lác! Ta thấy ngươi không dám thì có!" Nữ binh kia lại muốn dùng kế khích tướng với Diệp Lưu Vân. Lúc này, những võ tu bên cạnh Diệp Lưu Vân cũng không nhìn nổi nữa. "Đem người của ngươi đều gọi ra, đem bọn họ đều diệt đi!" Một võ tu bảo Diệp Lưu Vân thay bọn họ trút giận. Diệp Lưu Vân lại vô tình nói: "Diệt bọn họ, một mình ta đủ rồi! Ta chỉ sợ bọn họ khóc nhè thôi!" "Thật khoác lác!" Một đám nữ binh đối diện cũng cùng nhau hùa theo. "Được thôi! Hôm nay tâm tình ta không tệ, cứ chơi đùa với các ngươi một chút!" Diệp Lưu Vân dưới sự thúc giục của người hai bên, cũng cuối cùng đứng ra. "Năm người các ngươi đều không được, một mình ngươi dám tới sao?" Nữ binh cầm đầu hỏi. "Ta đã nói rồi, một mình ta đủ rồi!" Diệp Lưu Vân mỉm cười nói. "Tốt! Vậy ngươi rút binh khí đi! Chúng ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của ngươi!" Nữ binh kia nói. Diệp Lưu Vân lại cười cười: "Đao của ta dùng để giết người, không thích hợp để chúng ta so tài, không bằng các ngươi cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985681/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.