Một giọt sinh mệnh tuyền thủy dùng vào, Bùi Dũng cũng khôi phục rất nhanh, ngoại thương đều đã khỏi bảy tám phần, đã có thể đứng dậy đi lại. Nhẫn trữ vật của bốn người đã chết kia, Diệp Lưu Vân giao cho Trương Văn Tài, để hắn phân phát tài nguyên đều cho mọi người, cũng không thể lãng phí. Trương Văn Tài hỏi về bốn người kia, Diệp Lưu Vân chỉ nói là không kịp cứu viện, đều bị giặc cướp giết chết, không nói chuyện có một người đầu hàng. Người đã chết rồi, nói xấu người khác nữa cũng không cần thiết. Ấn tượng của Bùi Dũng đối với Diệp Lưu Vân cũng vì thế mà tốt hơn. Sau khi Diệp Lưu Vân đưa Trương Văn Tài bọn người về doanh trại nghỉ ngơi, thì lại đi ra, chạy đến Hiên Viên Lâu tại địa phương, để đổi tài nguyên, mua dược liệu. Lần này, bọn họ liên tiếp càn quét hơn mười thế lực giặc cướp lớn nhỏ, thu hoạch tự nhiên không ít. Trong không gian thế giới của hắn, lại có thêm mấy chục ức thần tinh. Các loại ý cảnh tinh thạch, đan dược khác, cũng nhiều thêm không ít. Còn về các loại vũ khí và tài nguyên khác, cũng như đan dược hắn có thể luyện chế, thì không giữ lại một chút nào, toàn bộ đều đổi thành thần tinh giữ lại, làm tài nguyên tu luyện. Diệp Lưu Vân ở đây chỉ mua một ít dược liệu luyện đan, cùng với một ít nguyên đan của hung thú, cũng không cần thiết lấy thẻ vàng ra. Sau đó, hắn liền trở về doanh trại, chờ đợi cấm quân của Tiêu Vân Phương trở về. Tiêu Vân Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985680/chuong-1792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.