Hôm nay, Diệp Lưu Vân nhìn thấy phía trước có một dòng sông, xuyên qua Lâm Hải, chia Lâm Hải thành hai. "Chúng ta sắp tiếp cận trung tâm Lâm Hải rồi đúng không?" Diệp Lưu Vân cảm thấy phàm là hung thú cường đại, tất định sẽ chiếm cứ nơi tốt có nguồn nước. Hắn tính toán khoảng cách, khu vực hung thú Thiên Tôn bát trọng, cũng nên vượt qua rồi. Thần thức của hắn cũng phát hiện, trên mặt sông thường xuyên có cá sấu Thiên Tôn bát trọng đang tuần tra. Cho nên hắn còn cho rằng, qua dòng sông này, thì hẳn là khu vực hung thú Thiên Tôn cửu trọng. "Dựa theo khoảng cách mà nói, chắc sắp đến rồi!" Mạnh Trường Hưng cũng đáp lời. "Xem ra đây hẳn là lớp bình phong cuối cùng!" Diệp Lưu Vân thầm nghĩ, trực tiếp chạy về phía những con cá sấu kia, phóng thích huyết mạch chi lực của mình. Uy áp huyết mạch cường đại, lập tức khiến những con cá sấu kia không dám nổi lên mặt nước. Từng con chìm xuống dưới nước, từ dưới nước bơi đi. Diệp Lưu Vân cảm thấy những con cự cá sấu này hành động chậm chạp, sức chiến đấu không mạnh, cũng không muốn thu phục chúng, chỉ cần dọa chúng đi là được. Nhưng hắn để phòng vạn nhất, vẫn bay lên trên không của dòng sông đó trinh sát một phen, để phòng vẫn còn cá sấu chưa đi sạch. Hắn phóng thích huyết mạch chi lực đến cực hạn, dùng để xua đuổi cá sấu. Nhưng hắn còn chưa đi được bao xa, một con cự cá sấu, đã vọt ra từ trong nước, há cái miệng lớn, cắn một cái vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985340/chuong-1452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.