"Cái công pháp ẩn thân này của hắn, ngược lại là khá thần xuất quỷ một!" Diệp Lưu Vân thầm khen trong lòng. Diệp Lưu Vân biết hắn có lực lượng không gian. Thế nhưng hắn ẩn thân lại không hề gây nên bất kỳ ba động không gian nào. Cho nên Diệp Lưu Vân xác nhận, năng lực ẩn thân này của hắn, là một loại công pháp đặc thù. Hơn nữa và Ảnh Ẩn Bí thuật, lại hoàn toàn không phải một lộ số. Nhưng mà hắn cũng cảm thấy, phương pháp ẩn thân đều có tệ đoan. Đó chính là một khi bị người khác nhận ra, ngược lại dễ dàng chịu thiệt. Tạ Thiên Hoằng lần trước phân thân bị Diệp Lưu Vân một đao, chính là bởi vì nguyên nhân này. Diệp Lưu Vân nghĩ đến đây, thần thức phát hiện Tạ Thiên Hoằng lại hướng về phía hắn đuổi tới, thế là hắn lại giả vờ chạy một đoạn, mới dừng lại. Mà Tạ Thiên Hoằng vừa thấy hắn dừng lại, liền duy trì khoảng cách nhất định với hắn, không còn tới gần hắn nữa. Diệp Lưu Vân đi trở về, hắn cũng đi theo trở về. Mãi đến Diệp Lưu Vân trở lại nguyên địa, hắn mới chạy tới, hội hợp cùng Diệp Lưu Vân. "Ngươi đã cắt đuôi được Tuyết Ưng chưa?" Diệp Lưu Vân giả vờ hỏi. "Không có à? Con Tuyết Ưng kia không đuổi theo ta! Ta còn muốn hỏi ngươi đây, ta thấy nó bay về phía ngươi rồi mà!" Biểu cảm diễn kịch của Tạ Thiên Hoằng ngược lại là rất đúng chỗ. "À? Không có à? Ta cũng không nhìn thấy!" Diệp Lưu Vân kinh ngạc nói. "Thôi bỏ đi, kệ nó đi đâu rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985268/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.