“Băng chi lực của ngươi cũng rất lợi hại đó!” Diệp Lưu Vân cũng khen ngợi hắn. “Cũng như hỏa diễm lực lượng của ngươi, cũng chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi!” Tạ Thiên Hoằng khiêm tốn nói. Sau đó, hai người họ tiếp tục lên đường. Càng đi sâu vào, đối thủ mà họ gặp phải có cảnh giới càng cao. Cũng may Diệp Lưu Vân lấy ra một tấm thuẫn, không còn bạo lộ thực lực nhục thân nữa. Mà Tạ Thiên Hoằng lại trong một lần đối mặt với hung thú Thiên Tôn nhất trọng, vì để tránh né công kích, đã bạo lộ một chút không gian lực lượng. Tuy chỉ là một cái chớp mắt, nhưng Diệp Lưu Vân lập tức nhận ra không gian chi lực của hắn kém hơn mình không ít. Không gian lực lượng hiện tại của Diệp Lưu Vân có thể tiếp xúc với hư không tầng thứ chín, mà Tạ Thiên Hoằng, tối đa cũng chỉ có thể đạt tới hư không tầng thứ bảy mà thôi. Một chút hắn vừa thi triển đó, cũng chính là miễn cưỡng mạnh hơn không gian chi lực của con hung thú kia một chút. Nếu kém hơn một chút nữa, hắn đã không tránh khỏi công kích của con hung thú đó. Thế nhưng cuối cùng hai người họ vẫn như cũ, dựa vào trữ Nguyên thạch của Diệp Lưu Vân, cuối cùng mài chết con hung thú kia! “Ai nha! Mệt chết ta rồi! Phía sau đều là những con hung thú có cảnh giới cao như vậy sao?” Diệp Lưu Vân hỏi. “Đúng vậy a! Càng đi vào sâu bên trong, cảnh giới hung thú càng cao!” Tạ Thiên Hoằng xác nhận. “Nhưng chúng ta chiến đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985267/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.